Chương trước
Chương sau


Chương 4433

Tô Lam lập tức đứng dậy đến bên chỗ gã, kéo mũi của gã ra, rồi đổ nguyên cả bình rượu tây vào mồm gã.

Sau giọt rượu cuối cùng bị ép uống, chỉ nghe thấy một tiếng ‘rầm’.

Cả người A Long đổ rạp, gã bất tỉnh nhân sự.

Cặp mắt to như hạt đậu của gã vẫn còn đủ sức đảo qua đảo lại nhìn vào không khí, nhưng trên dưới toàn thân đã hoàn toàn không còn chút sức lực nữa rồi.

Tô Lam cứ đứng như vậy nhìn gã.

Người đàn ông đê tiện trước mặt giờ đây trông giống như một con sâu vậy, lăn lộn điên cuồng trên mặt đất, kéo lên kéo xuống quần áo của mình.

“Giờ thì đã biết, cảm giác bị người ta bỏ thuốc là như thế nào rồi chứ?”

Tô Lam đứng thẳng người trước mặt A Long.

Thì ra từ khi còn ở trên taxi, Tô Lam đã giả vờ say rượu, lôi từ trong túi gã ra một gói bột màu vàng.

Lúc mới đầu cô cũng không biết đó là gì.

Nhưng lúc thấy được tấm nhấn dán viết ba chữ “Bột Thiên Hoa’ thì cô đã hiểu hoàn toàn rồi.

Nếu như cô đoán đúng thì bình thường A Long cũng hay dùng thứ này để đi lừa gạt những cô gái kia.

Hôm nay dùng đúng loại thuốc này với gã, cũng coi như là gậy ông đập lưng ông rồi!

“Hứ, để xem hôm nay bà mày sẽ xử lý loại đàn ông rác rưởi như mày thế nào!”

Để đề phòng nửa chừng A Long tỉnh lại.

Tô Lam đã c ởi thắt lưng của gã, trói hai tay hai chân gã lại, rồi kéo gã lên ghế.

Xong xuôi thì cô cũng mệt đến nỗi trán bê bết mồ hôi.

Tô Lam lấy một chiếc máy quay phim từ trong túi của mình ra, đặt ống kính hướng về phía A Long: “Từ giờ phút này trở đi, tao hỏi cái gì thì hãy ngoan ngoãn trả lời cái đó, biết chưa hả?”

A Long đang mơ mơ màng màng lúc này căn bản không còn chút khả năng phán đoán hay kháng cự nào.

Cho nên ai hỏi cái gì, gã đều ngoan ngoãn trả lời cái đó.

Vừa nghe xong giọng nói ngọt ngào của Tô Lam, gã đã ngoan ngoãn gật đầu, không có chút lưỡng lự nào.

“Vậy còn tạm được!”

Tô Lam võ nhẹ đầu của gã mấy cái, sau đó bắt đầu quay phim…

“Sao rồi? Đã tìm được chưa?”

Lúc Phương Trí Thành thở không ra hơi chạy ra từ quán bar.

Vừa hay gặp được bộ mặt sốt ruột, đang đứng bên vỉa hè của Mộ Mẫn Loan.

Mộ Mãn Loan chau mày, lắc đầu bất lực, trên người cô còn đang khoác chiếc áo của Tô Duy Nam.

“Vấn chưa.”Đọc tại truyenone.vn để ủng hộ chúng mình nhé!

“Chết tiệt…”

Phương Trí Thành trong lòng cực kỳ khó chịu, liền buông ra mấy lời th ô tục.

Tuy Tô Lam và anh ấy chỉ là quan hệ đồng nghiệp, hợp tác.

Nhưng đã quen biết nhau mấy năm như vậy.

Anh mới dần phát hiện ra cô gái trẻ tuổi này lại có phong cách chính trực, tính cách cũng rất nghĩa hiệp.

Dù bản thân anh ấy cũng rất muốn minh oan cho Asius, để công ty có thể qua được cơn hoạn nạn.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.