Chương trước
Chương sau


Chương 4162

Đôi mắt Nguyễn Bảo Lan nhíu chặt lại, cô ta quay đầu nhìn về phía Tô Lam với vẻ mặt kỳ lạ: “Chẳng phải tôi nghe nói ảnh đế Khúc Thương đang ở cùng một chỗ với ảnh hậu Tống sao? Trước kia còn không ít tay săn ảnh đến chụp ảnh bọn họ để bán lấy tiền, chẳng qua hai người bọn họ kín tiếng, không muốn công khai thôi. Nhưng sao hiện tại lại nhìn thấy cảnh tượng như vậy? Hiện tại, ảnh đế Khúc đã có cả con với người khác rồi sao?”

Tô Lam vội vàng lên tiếng phủ nhận: “Không phải, Khúc Nhất Phàm không phải con của người phụ nữ kia.”

Nguyễn Bảo Lan liền ngẩn cả người: “Khúc Nhất Phàm? Chẳng lẽ ảnh đế Khúc có con sao?”

Lúc này Tô Lam mới ý thức được bản thân đã vô tình làm lộ chuyện, vào thời điểm cô chuẩn bị mở miệng, đột nhiên nghe thấy bên dưới có người kinh ngạc mà hô lên; | “Diễn viên Tống đến, cô ấy hình như là tìm người! Trời ơi, đúng là có trò hay để xem nhaiI Nhìn theo đám người đó, quả nhiên Tô Lam thấy được Tống Chỉ Manh đang cầm hồ sơ bệnh án trong tay, ánh mắt liếc nhìn xung quanh.

Có lẽ cô ấy đang tìm Khúc Thương Ly.

Bệnh tình của Tống Chỉ Manh vất vả lắm mới có thể ổn định được một chút, nếu khiến cô ấy thấy cảnh tượng này, chỉ sợ sẽ k1ch thích đến cơ thể, khiến cho bệnh tình nặng thêm.

Nghĩ đến đây, Tô Lam không quan tâm đến chuyện gì khác, vội vàng cầm điện thoại rồi lao ra ngoài.

Vào lúc đang chuẩn bị gọi điện nhắc nhở Khúc Thương Ly lại phát hiện Khúc Thương Ly dường như đã có sự chuẩn bị trước.

Anh ấy quay đầu nhìn, liếc mắt một cái đã nhìn thấy được bóng dáng Tống Chỉ Manh, cô ấy đang tình Khúc Thương Ly, sắc mặt anh ấy khẽ thay đổi, nói với người phụ nữ đối diện hai câu.

Người phụ nữ kia nhìn thoáng qua về phía Tống Chỉ Manh sau đó xoay người, vội vã rời đi.

Cảnh tượng này khiến sắc mặt Tô Lam lạnh đi vài phần.

Chỉ một lát sau, Tống Chỉ Manh đã tìm được Khúc Thương Ly, cô ấy vui vẻ bước đến, bàn tay khẽ vuốt tóc Khúc Nhất Phàm.

Nhìn ba người bọn họ ở chung một chỗ thật yên bình, nhìn qua có vẻ như họ đang cười đùa.

Nguyễn Bảo Lan không nhịn được mà lắc đầu: “Thật sự không ngờ đến ảnh đế Khúc của chúng ta còn có chiêu ấy, cô nói xem, nếu cảnh tượng vừa rồi được những tay săn ảnh chụp được, không biết sẽ như thế nào đây! Ảnh đế Khúc bắt cá hai tay, tin tức này mà bùng nổ không biết sẽ khiến dư luận chấn động thế nào?”

“Bảo Lan, không được nói linh tỉnh, anh Khúc không phải người như vậy!”

Giọng nói Tô Lam đột nhiên lạnh xuống.

Bảo Lan cũng chỉ nói đùa một chút, tuy nhiên cô ta không ngờ tới bản thân đã nói gì không đúng khiến cho sắc mặt Tô Lam thay đổi, vì vậy cô ta ngại ngùng, cười nói: “Tôi cũng chỉ nói đùa một chút thôi mà, đừng nghĩ đó là sự thật!”

Tô Lam cúi đầu không nói gì, đứng trên lập trường của Khúc Thương Ly, cô cảm thấy chuyện này cũng không có gì là sai, dù sao Tống Chỉ Manh cũng mắc bệnh nan y, cơ bản không có loại thuốc nào trị được, thuốc căn bản chỉ có thể giúp cô ấy giảm bớt đau đớn.

Nếu một ngày nào đó cô ấy lãng quên mọi thứ, liệu răng Khúc Thương Ly còn đồng ý cùng Khúc Nhất Phàm ở bên cạnh cô ấy sao?

Dù sao Khúc Thương Ly cũng là một người đàn ông, hơn nữa Khúc Nhất Phàm cũng cần một môi trường lành mạnh để phát triển.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.