Chương trước
Chương sau


Chương 4089

Khóe môi nhếch lên thể hiện tâm trạng anh lúc này rất không vui.

“Sợi dây chuyền…”

Lời nói của Quan Triều Viễn vẫn chưa được nói xong, thì đột nhiên anh cảm thấy rằng cánh tay của mình đã bị ai đó nắm lấy.

Anh quay đầu nhìn sang, thấy Tô Lam đang thất vọng nhìn mình, sau đó nhẹ nhàng lắc đầu: “Chồng à, nếu không được thì quên đi.”

Quan Triều Viễn cau mày và không nói gì.

“Người ta đã từ chối bán cho chúng †a rồi, chúng ta miễn cưỡng cũng không có ích lợi gì. Sau này sao không cùng ta đi xem những nơi khác, chọn một món quà khác cho Thuý Vân.”

Trên thực tế, Tô Lam biết rằng nếu cô nhất định muốn đặt mua chiếc vòng cổ hôm nay, Quan Triều Viễn chắc chắn sẽ lấy nó cho cô bằng mọi cách.

Nhưng điều đó có cần thiết không?

Nói xong, Tô Lam miễn cưỡng mỉm cười với người quản lý: “Chắc cô cũng có cái khó của mình, vậy chúng tôi sẽ không làm cô khó xử nữa.”

Quan Triều Viễn nhìn Tô Lam một lúc lâu: “Em có chắc chắn cứ đi ra như thế này không?”

Tô Lam gật đầu rất tự nhiên: “Về cái gọi là buôn bán, tự nhiên phải thuận theo lòng người, ép mua ép bán cũng không phải phong cách của em. Đi thôi, chúng ta đi chỗ khác xem.”

Quan Triều Viễn liếc nhìn người quản lý băng ánh mắt sâu thẳm, cô ấy thấy tóc đằng sau gáy mình sắp dựng đứng lên cả rồi.

Quản lý thấy Tô Lam không để Quan Triều Viễn làm mình khó xử, trong lòng cũng khá cảm động, rối rắm một hồi, bước nhanh đến bên cạnh Tô Lam, trầm giọng nói: “Cô Tô, chủ nhân của sợi dây chuyền này là ông Thuy Kì Tạp. Tôi nghĩ cô cũng có thông tin liên lạc của ông ấy trong tay. Nếu giữa hai người có hiểu lầm gì, tôi nghĩ cần phải giải thích rõ ràng càng sớm càng tốt. “

Tô Lam sững người một lúc, định tiếp tục hỏi chuyện thì thấy quản lý đã vội vàng quay người rời đi.

“Ông Thuy Kì Tạp?”

Tô Lam cẩn thận tìm kiếm cái tên này trong sâu thắm ký ức của mình, nhưng cô chẳng có chút ấn tượng nào cả.

Tuy nhiên, sau khi Quan Triều Viễn nghe những lời của cô ấy, dường như có một tia ảm đạm trong đôi mắt sâu thảm đó.

Anh dãn Tô Lam ra khỏi cửa hàng, nhưng trước khi rời đi, ánh mắt anh tình cờ rơi vào một thiết bị giám sát ở cửa cửa hàng.

Thiết bị giám sát vẫn sáng đèn đỏ chứng tỏ nó vẫn đang hoạt động, muốn biết hôm nay cửa hàng này xảy ra chuyện gì thì chỉ cần mở thiết bị giám sát tại đây là có thể biết rõ hết.

Sau đó Tô Lam cùng Quan Triều Viễn đến một vài cửa hàng khác xem, cuối cùng cô cũng chọn được một chiếc vòng cho Lâm Thúy Vân, chiếc vòng rất tỉnh xảo và đẹp.

Cổ tay của Lâm Thúy Vân rất trắng và mảnh mai, trông cô ấy sẽ rất tuyệt với chiếc vòng tay này mà xem.

Mặc dù Tô Lam cảm thấy hơi thất vọng khi không mua được Đôi Mắt Thiên Thần, nhưng cô tin rằng Lâm Thúy Vân nhất định sẽ thích những thứ mà cô chọn.

Sau khi hai người chọn xong, Tô Lam vẫn đợi Quan Triều Viễn ở lối ra của bãi đậu xe.

Sau khi lên xe, Quan Triều Viễn gọi một cuộc điện thoại cho Quan Hạo Nhân, bảo cậu ta phân loại tất cả dữ liệu video giám sát của cửa hàng trang sức đó trong ngày hôm nay rồi gửi cho mình.

Quan Hạo Nhân thở dài trên điện thoại, và không ngừng phàn nàn: Em rõ ràng là một hacker nổi tiếng, bây giờ lại trở thành nhân viên ngoan ngoãn làm theo lời của Quan Triều Viễn anh!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.