Chương trước
Chương sau
Chương 3864

“Cạch cạch.

Sau khi một âm thanh giòn giã vang lên, cửa phòng bị đẩy ra từ bên ngoài.

Ông Hồng mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn đi vào từ bên ngoài, ông vô cùng lễ phép nhìn về phía người phụ nữ trên giường, vẫn duy trì khoảng cách xa cùng cô ấy, với thái độ hết sức cung kính: “Cô Tô, nên ăn cơm.”

Tô Lam lạnh lùng nhìn chằm chăm ông Hồng, nhếch miệng lên rồi cười nhạt: “Ông Hồng, lẽ nào ông cho rằng đến lúc này, tôi vẫn có thể nuốt trôi cơm mấy người làm sao?”

Ông Hồng biết ít nhiều gì Tô Lam cũng đang bực bội, ông cũng không quan tâm giọng điệu của Tô Lam tồi tệ như thế nào, mà trên gương mặt đó vẫn nở nụ cười hiền lành vô cùng: “Cô Tô, xin cô bình tĩnh chớ nóng, từ khi cô tới nơi này thì sẽ không yên lành ăn xong một bữa cơm. Coi như cô không suy nghĩ cho mình, thì cũng phải suy nghĩ cho con trong bụng chứ”

Nói xong lời này xon, ông Hồng vỗ tay một cái.

Ngay sau đó có bảy tám người làm nữ nối đuôi nhau mà vào, bưng cơm nước đã chuẩn bị xong lên trên bàn gần mép giường.

Trên đó bày nào là yến sào, vây cá mập, và các loại thuốc bổ thuốc quý, có thể nói là cực kỳ xa xỉ.

Nhưng khi Tô Lam nhìn thấy hết thảy, thì chỉ cảm thấy vô cùng chán ghét.

Bây giờ, trong lòng Tô Lam chỉ có một suy nghĩ trong đầu, đó chính là nhất định phải tìm cách rời khỏi nơi này!

Tô Lam không do dự trong chốc lát, trực tiếp đứng lên, hất hết toàn bộ đồ ăn vừa mới trưng bày trên bàn ra mặt đ: Tôi nói tôi phải rời khỏi nơi này, mấy người không có bất kỳ tư cách gì giam lỏng tôi!”

Chỉ nghe thấy tiếng “âm ầm ầm giòn vang, động tác của Tô Lam đã làm toàn bộ nguyên liệu nấu ăn phong phú mà trân quý đầy bàn rơi trên mặt đất.

Trong nháy mắt, trong phòng chỉ còn lại một đống hỗn độn.

Chỉ là những người giúp việc kia tựa hồ đã được huấn luyện đặc biệt, cho nên họ vốn không lộ ra phản ứng giật mình gì.

Dưới cái nhìn của ông Hồng, họ ngoan ngoãn bước tới, trong thời gian mấy phút ngắn ngủi, họ đã dọn dẹp hết đống bừa bộn trong phòng.

Ông Hồng không hề nóng nảy: “Chuẩn bị một phần khác”

Tô Lam vốn muốn mượn biện pháp này làm ông Hồng tức giận, vì Tô Lam suy nghĩ, chỉ cần mình có thể làm ông Hồng tức giận, thì nhất định có thể tìm được kẽ hở, đến lúc đó cũng có thể tìm cách rời khỏi nơi này.

Nhưng dường như người bên trong này đều không hề tức giận, mặc kệ Tô Lam ầm T thế nào, bọn họ đều chỉ lặng lẽ chấp nhận mà phục tùng, cho tới bây giờ họ vẫn không tỏ ra nóng vội, thậm chí ngay cả một cái liếc mắt họ cũng không có.

Khi những người giúp việc nữ lại chuẩn bị xoay người rời đi một lần nữa, Tô Lam đột nhiên mở miệng: “Mấy người không cần phải đi chuẩn bị, tôi sẽ không ăn, mấy người lại đưa tới, tôi cũng sẽ đập Nghe xong những lời này”

Nghe xong những lời này, người làm nữ quay đầu nhìn thoáng qua ông Hồng, với ánh mắt như thể đang hỏi gì đó.

Tuy nhiên ông Hồng chỉ nói “Lại đi chuẩn bị một phần”

“Vâng, thưa ông”

Sau khi tất cả những người làm nữ đều rời đi, lúc này ông Hồng mới quay đầu lại đi tới trước mặt Tô Lam: “Cô Tô, bộ dáng này của cô cũng không phải là làm khó dễ chúng tôi, mà là đang làm khó dễ cô và đứa bé trong bụng cô cô biết không? Bây giờ đã chừng mấy ngày cô không yên lành ăn một bữa cơm, như vậy rất không tốt đối với thai nhi”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.