Chương 3832
Trong lúc ở đây mọi người đang trong tâm trạng thấp thỏm bất an chờ đợi thì cuối cùng vào lúc trời sắp tối Quan Triều Viễn đã dẫn Tô Lam trở về.
Vừa nghe thấy tiếng bước chân, Mộ Mãn Loan lập tức “xoạt”một tiếng đứng lên.
Cô ta rất căng thẳng nhìn về phía Tô Lam.
“Tô Lam, hai người đã trở về rồi, bây giờ vừa vặn đến giờ cơm tối”
Trong lúc nói những lời này, từ đầu đến cuối Mộ Mẫn Loan đều căng thẳng nhìn chăm chăm Tô Lam, giống như muốn tìm được sợi tơ nhện hay dấu chân ngựa trên mặt của cô ấy.
Nhưng Tô Lam lại cười rạng rỡ, dường như đang rất vui vẻ: “May quá, ăn cơm thôi! Đúng lúc em cũng hơi đói bụng”
€ô ấy ngồi vào bàn ăn, vừa cầm đũa lên đã ăn một cách bất chấp: “Không biết có phải do hai tháng cuối em bé phát triển nhanh hay không mà em cũng thường cảm thấy đói bụng rất nhanh!”
Nhìn thấy dáng vẻ ăn cơm của Tô Lam, nét mặt của Quan Triều Viễn dịu dàng, mang theo nụ cười ngồi bên cạnh cô, thỉnh thoảng gắp cho cô một ít rau xanh: “Em ăn nhiều rau một chút, được không?”
Tô Lam gật đầu, cô cười híp mắt: “Mọi người cũng ăn một chút đi, tại sao mọi người lại đều nhìn em vậy? Cứ như đang nhìn con khỉ ấy, thật là kì Tô Duy Nam cầm đũa lên đầu tiên, chỉ là cho dù anh ấy ăn cái gì thì cũng cảm giác nhạt như nước ốc, trong miệng không có vị gì cả.
Giờ phút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi/2293992/chuong-3832.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.