Chương 3817
Một loại cảm giác khủng hoảng cực độ chưa từng có đã bắt đầu lan tràn trong lòng Quan Triều Viễn.
Anh đã sống nhiều năm như vậy rồi, hầu như chưa từng phải lo lắng chờ đợi như vậy lần nào.
Bàn tay rũ bên người đột nhiên nắm lại thành nắm đấm, trên mặt Quan Triều Viễn giống như đang bị băng sương đông cứng lại “Sao anh lại chạy đến đây vậy? Lam hại bọn em tìm anh một vòng trên lâu mà cũng không thấy người đâu cả”
Đột nhiên, phía sau truyền đến một giọng nói thanh thúy.
Quan Triều Viễn xoay đầu lại nhìn, vốn là gương mặt lạnh như băng trong nháy mắt đã trở nên dịu dàng không gì so được.
Anh nhìn Tô Lam đang bước đến trước mặt mình, dùng tay véo khuôn mặt tròn của cô, nói: “Em có bị đau không?”
Tô Lam nâng cổ tay phải lên duỗi thẳng trước mặt Quan Triều Viễn, trên mặt hơi ửng hồng, nói: “Tàm tạm, tay nghề của y tá kia cũng không tệ lắm”
Quan Triều Viễn lộ ra nụ cười cưng chiều, noi: “Lát nữa em muốn ăn gì không?”
Tô Lam không trả lời mà lập tức xoay đầu nhìn Mộ Mẫn Loan đang đứng sau lưng mình, nói: “Mẫn Loan, chị muốn ăn chút gì không?”
“Vừa nấy anh của em gọi điện cho chị, nói chị đến nhà hàng dưới lầu công ty anh ấy cùng ăn trưa”
Hai mắt Tô Lam lập tức sáng lên: “Cứ vậy đi, nếu không chúng ta hãy…”
Hai chữ cùng nhau còn chưa nói ra miệng, Quan Triều Viễn đã cắt ngang lời của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi/2293963/chuong-3817.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.