Chương 4907
“Bởi vì con người đều biết xấu hổ, hôm nay cô tới tìm tôi thì cũng có nghĩa rằng cô cảm thấy quyển tiểu thuyết kia của tôi không tệ…”
“Nhưng cô lại thấy xấu hổ vì đó là một quyển tiểu thuyết có yếu tố người lớn. Cho nên tôi mới khiến cho nó tự dân theo virus, như thế cũng có một cái cớ cho cô mà đúng không?”
Tô Lam vừa nghĩ đến người đang nói chuyện với mình là một người đàn ông trung niên đang móc chân thì lại cảm thấy rất quái lạ: ‘Đúng là ban đầu tôi muốn tìm bạn để hợp tác, nhưng bây giờ xem ra… thôi vậy.”
Đối phương nhìn thấy Tô Lam nói thế thì trở nên sốt ruột hơn hẳn: “Cô gái xinh đẹp ơi đừng đi chứ! Cô xem đi, cô thiếu người tôi thiếu tiền, hai người chúng ta chính là lương duyên ông trời tác hợp cho.”
Ông trời tác hợp?
Có muốn dùng văn vẻ cũng không nên dùng như thế này chứ…
Tô Lam bắt đầu nghỉ ngờ rằng đến cùng quyển tiểu thuyết kia có phải là do người này viết không.
Mặc dù trong lòng nghĩ thế nhưng cô vấn trả lời nhanh một câu: “Ai nói với bạn là tôi đang thiếu người?”
“Nếu như cô không thiếu người thật thì cũng không đến nỗi tới đây tìm tôi đúng không?”
Chẳng biết sao nhưng sau khi Tô Lam nghe thấy câu này thì lại nổi lên lòng đề phòng.
Mọi chuyện có hơi trùng hợp quá rồi không?
Mình thậm chí còn chưa nói gì tới chuyện Đại Mộng Vô Song hai với anh †a,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-full-dich-vip/3808852/chuong-4907.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.