Chương 4700
“Suyt!”
Ông cụ Quan vội vã làm ra thủ thế im lặng: “Cháu chớ nói ra miệng, nếu Triều Viễn biết được, hai ông cháu ta không chịu nổi hậu quả đâu!”
Tô Lam không nhịn được cười.
Cô lấy điện thoại di động ra liên tục chụp mấy tấm ảnh: “Có ảnh này, cháu xem về sau anh ấy còn dám bắt nạt cháu nữa không!”
Ông cụ Quan đưa tay vuốt ảnh chụp tự lẩm bẩm: “Thật không nghĩ tới nó đã trưởng thành nhanh như vậy, ông cũng đã bước nửa chân xuống mồi”
Tô Lam cất điện thoại di động: “Ông nội đừng nói vậy, chắc chắn ông sẽ sống lâu trăm tuổi!”
Đột nhiên giọng điệu của ông cụ Quan trở nên có chút đau thương: “Sống lâu trăm tuổi? Ông sống lâu lắm rồi, nên chết rồi… Ông còn phải xuống sớm một chút với mụ già nhà ông!”
“Rầm!”
Ông cụ Quan mới vừa nói xong lời này đã nghiêng đầu qua một bên, ngã trên mặt bàn.
“Ông nội, ông nội!”
Tô Lam bị dọa đến giật thọt, tỉnh cả rượu.
Cô vội vã bổ nhào qua: “Ông nội, ông đừng làm cháu sợi”
Thấy mình có gọi thế nào cũng không thể gọi tỉnh ông cụ Quan, Tô Lam sợ đến nước mắt cũng sắp chảy ra.
Cô run rẩy lấy di động ra nhấn một chuỗi dãy số: “Quan Triều Viễn, anh mau qua đây!”
Đầu bên kia điện thoại, dường như tâm trạng của Quan Triều Viễn không được tốt lắm: “Làm sao vậy?”
“Ông nội… Ông nội ngất xỉu rồi!”
*x*x* Bệnh viện trung tâm thành phố Ninh Lâm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-full-dich-vip/3808653/chuong-4700.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.