Quan Triều Viễn nhíu mày nói: “Vậy nếu anh đã tưởng là thật thì làm sao?”
“Nếu anh tưởng thật, em đây cũng chỉ có thể dựa vào hai bàn tay trắng này của mình đi ra ngoài bán mạng kiếm tiền nuôi sống anh thôi!” Tô Lam mở †o đôi mắt trong veo như nước ra, nhìn anh đầy đáng thương.
Khuôn mặt đẹp trai kia của Quan Triều Viễn vẫn không có biểu cảm gì như †rước.
Tuy nhiên, trong mắt Tô Lam, dường như cảm xúc trong mắt anh đã rút đi không ít. Điều này chứng minh thật ra tâm trạng hiện tại của anh cũng không còn quá tệ nữa.
“Chồng ơi, chi bằng thế này đi, sau này anh lớn tuổi, mệt mỏi rồi, vậy đến lượt em nuôi anh. Chuyện hôm nay chúng ta xí xóa được không?”
Ánh mắt Quan Triều Viễn đột ngột sáng lên.
Anh cứ tiếp tục nhìn con hồ ly xảo quyệt trước mặt này như thế.
Mất hết nửa ngày, cô mất nhiều sức, tốn nhiều lời như thế, chỉ là vì thay những lời này làm nền à?
“Muốn anh xí xóa chuyện này cũng không phải không thể…” Quan Triều Viễn chậm rãi mở miệng.
Lúc nói đến đây, rõ ràng anh có thể nhìn thấy mắt Tô Lam sáng lên ngay lập tức.
Cô như vậy hệt như một con chó nhỏ đang đợi chủ nhân yêu thương.
Quan Triều Viễn xác định, nếu phía sau cô có thêm một cái đuôi, nhất định cô sẽ vui vẻ mà vẫy vẫy nó.
“Chỉ là em phải đồng ý với một điều kiện của anh.”
Lời của Quan Triều Viễn còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-full-dich-vip/3808398/chuong-4445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.