Chương 1105
“Đúng vậy ạ.” Mục Nhất Hân suy nghĩ kỹ lại thì thấy hình như không đúng lắm, “Thím ơi, thím nói vậy làm cháu chợt nhớ ra, nếu bọn họ thật sự muốn làm chuyện xấu thì chẳng phải nên ngăn cản cháu hô sao?”
“Đúng thế, điều này kỳ lạ quá! Lúc làm chuyện xấu, người ta chỉ làm như bọn họ khi đã đưa cháu đến một nơi cực kỳ hoang vắng, có gào rách cổ họng cũng không ai nghe thấy, nhưng khi đó là ban ngày, bọn cháu lại ở trường học.”
Mục Nhất Hân bỗng vỗ đùi một cái.
“Thím ơi, thím nói vậy làm cháu nhớ ra rồi! Bọn họ toàn nói những lời bẩn thỉu nhưng không hề ra tay, còn nói cứ để cháu hô, hình như đang chờ ai đó, cháu nhớ cháu hô rất lâu, mãi đến khi Kiêm Mặc tới, bọn họ vẫn chỉ cợt nhả trêu chọc, cùng lắm là kéo quần áo của cháu chứ không định làm thật!”
Tô Lam động não suy nghĩ, chẳng lẽ đây hoàn toàn không phải là một sự cố?
“Thím ơi, cháu càng nghĩ càng thấy lạ! Cháu nhớ có một người trong đám bọn họ nói với Kiêm Mặc cái gì mà đứa con gái mày thích, làm sao bọn họ biết cháu quen Kiêm Mặc? Hình như bọn họ còn biết quan hệ của bọn cháu! Lúc Kiêm Mặc tới cháu cứ khóc suốt, không nói một câu nào, Kiêm Mặc cũng mải ngăn bọn họ nên không nói chuyện với cháu, làm sao bọn họ biết được?”
Nghĩ kỹ lại Mục Nhất Hân rất sợ hãi, hình như đây không phải là một sự trùng hợp.
“Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-full-dich-vip/3805056/chuong-1105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.