Chương 172
Tiêu Mạch Nhiên gật đầu: “Tôi đi trước đây, tạm biệt.”
Tiễn Tiêu Mạch Nhiên xong, Dạ Bân quay lại phòng bao.
Quan Triều Viễn vẫn sừng sững bất động như cũ.
Dạ Bân ngồi bên cạnh anh: “Quan Triều Viễn! Cái tên nhóc nhà cậu sao thế? Khiến Tiêu Mạch Nhiên người ta mặt nóng dán lên mông lạnh (*) nhà cậu?”
Cuối cùng chủ tịch cũng nhìn anh ta rồi!
“Không biết”
Quan Triều Viễn thư hồi ánh mắt, tiếp tục thưởng thức rượu.
“Không biết? Tôi thấy cậu đã yêu người phụ nữ kia rồi!”
Dạ Bân quả thật không ngồi nổi nữa, đứng dậy, đi đi lại lại trong phòng.
“Quan Triều Viễn! Cậu như này rất nguy hiểm cậu có biết không? Cậu vì một cái cây, mà từ bỏ cả cánh rừng! Sẽ có một ngày cậu sẽ hối hận!”
“Còn nữa! Bản thân cậu cũng không phải người! Nhỡ đâu ngày nào đó Tô Lam biết thân phận của cậu thì làm sao? Cậu có thể chơi đùa, nhưng tuyệt đối không thể đặt hết tâm tư vào một người! Như này rất nguy hiểm!”
Dạ Bân lúc này giống như bà mẹ khi con trai mình sắp bị con dâu lừa đi mất!
Thấy Quan Triều Viễn không nói gì, Dạ Bân liền ngồi xuống bên cạnh anh: “Thật sự yêu cô ta rồi?”
“Không biết”
Quan Triều Viễn chưa từng yêu đương, cũng không biết yêu là gì, yêu một người là thế nào.
“Tôi có một câu hỏi có thể tính ra được!”
Dạ Bân híp mắt lại, ánh mắt sáng quắc nhìn Quan Triều Viễn: “Lúc tỉnh dậy buổi sáng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-full-dich-vip/3804122/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.