Chương trước
Chương sau
Chương 3630

Hai người phụ nữ còn đang vui mừng vì được Lục Mặc Thâm chủ động chào hỏi, sau khi thấy khuôn mặt không vui vẻ của anh ta thì ngây ngẩn cả người.

Do áp lực mạnh mẽ tỏa ra ra từ người anh, một người trong bọn họ run rấy trả lời: “Thật ra… Thật ra chúng tôi không hề quen biết cô ấy, lúc trước cô ấy có từng chụp một cái quảng cáo, sau đó được dân mạng xưng là tình đầu quốc dân. Tên là cái gì Lâm, Thúy Vân thì phải…”

Hai người phụ nữ còn đang vui mừng vì được Lục Mặc Thâm chủ động chào hỏi, sau khi thấy khuôn mặt không vui vẻ của anh ta thì ngây ngẩn cả người.

Do áp suất không khí mạnh mẽ tỏa ra ra từ người anh, một người trong bọn họ run rẩy trả lời: “Thật ra… Thật ra chúng tôi không hề quen biết cô ấy, lúc trước cô ấy có từng chụp một cái quảng cáo, sau đó được dân mạng xưng là tình đầu quốc dân. Gọi là cái gì Lâm, Thúy Vân thì phải…”

“Đúng, đúng rồi. Chúng tôi còn nghe nói lần quay đó còn có tai nạn ngoài ý muốn”

Lục Mặc Thâm càng nghe ánh mắt càng lạni “Lâm Thúy Vân?”

“Đúng vậy, đúng vậy, cô ta tên là Lâm Thúy Vân.

“Câu cả Lục, chẳng lẽ anh biết cô ta sao?”

“Cậu cả Lục, anh đừng nhìn bộ dạng cô ấy.

đơn thuần. Vừa nấy tận mắt em nhìn thấy cô ta bị tên phú nhị đại kia của thành phố Ninh Giang dụ dỗ. Hai người đó còn nói một đêm ba trăm triệu… AI”

Người phụ nữ đó còn chưa nói hết câu, đột nhiên cảm thấy trước mắt vụt qua một cái.

Lục Mặc Thâm đấm ra một cú cực mạnh, nháy mắt lướt qua bên tai người phụ nữ nọ rồi nên cái rầm vào thân tàu phía sau, phát ra một tiếng vang đáng sợ.

Người phụ nữ nọ sợ tới mức hét lớn, vội ôm lấy đầu ngồi bệt xuống đất.

Lục Mặc Thâm lạnh lùng liếc các cô một cái: “Người đó đi đâu rồi?”

Từ lúc lên thuyền đến giờ, anh ta phát hiện không có ai rời đi cả. Cho nên Lâm Thúy Vân và cái tên Hàng Thụy Châu kia hẳn vẫn còn ở trên thuyền.

Tưởng tượng đến cảnh Lâm Thúy Vân uống rượu quá chén bị người khác lừa đi, mặt mũi Lục Mặc Thâm như bị đóng băng, hận không thể xé cái cậu ấm khốn nạn kia ra thành từng mảnh.

“Cậu cả Lục tha mạng, chúng tôi… Chúng tôi cũng không biết mà!”

Chỉ nghe đến chữ “mà”, một sấp tiền cực dày đã ném vào mặt các cô.

Đôi mắt của hai người phụ nữ kia sáng lên, cuống quít chỉ vào chỗ tối phía bên kia khoang thuyền.

“Ở bên kia, tôi chỉ nhìn thấy hai người bọn họ đi về hướng bên kia, còn cụ thể đi chỗ nào thì tôi thật sự không biế Lục Mặc Thâm lạnh lùng xoay người sang chỗ khác, hướng đến chỗ bọn họ chỉ nhìn thoáng qua.

Anh ta bỏ tiền lại, sau đó bồi thêm một câu: “Đừng để cho tôi nghe được các người khoa tay múa chân về chuyện của cô ấy, mấy người không có tư cách đó”

Ném lại những lời này, Lục Mặc Thâm vác theo một thân nồng đậm tàn bạo hướng đi đến khoảng trống bên kia.

Càng đến gần, sự tàn bạo quanh thân anh †a càng dày đặc, cho đến tận khi…

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.