Chương trước
Chương sau
Chương 3580

Khúc Nhất Phàm ngây người một lát rồi gần như quay đầu nhìn về vị trí kia của mình theo bản năng: Chẳng qua cậu bé chỉ do dự một chút rồi gật đầu: “Đúng vậy ạ, chỉ có hai người Nhất Phàm và cha thôi!”

Khúc Thương Ly thản nhiên mỉm cười nhưng cũng không hề lên tiếng.

Tô Lam cũng là một người thông minh, ngay khi cô nhìn thấy phản ứng của cậu bé thì đã biết chắc chắn có điều gì mờ ám ở bên trong đó: “Vậy thì Nhất Phàm có ngại khi cô và chú này cùng dùng bữa với hai bố con cháu không?”

Khúc Nhất Phàm hoàn toàn không biết âm mưu trong đó, vì thế nhanh nhẹn gật đầu: “Tất nhiên là được chứ…

Ai ngờ cậu bé còn chưa nói hết lời thì vẻ mặt của Khúc Thương Ly đã không còn giữ được bình tĩnh nữa: “Cái này.. Bọn anh đang ăn lẩu hơn nữa vừa mới dùng bữa xong. Nếu không thì…”

Con ngươi của Tô Lam đảo quanh: “Không sao cả, hai người bọn em cũng ăn không hết bao nhiêu!” Nói xong lời này Tô Lam trực tiếp dắt tay Khúc Nhất Phàm: “Nhất Phàm, cháu dẫn bọn cô qua đó được không?”

“Được ạ”

Khúc Nhất Phàm vui vẻ nắm tay Tô Lam đi thắng đến phòng vip.

“Nhất Phàm…”

Khúc Thương Ly đi theo sau bọn họ nhưng biểu cảm trên khuôn mặt lại rất kỳ lạ, cục cưng nhà mình hoàn toàn phớt lờ anh ấy.

Chẳng mấy chốc cả nhóm đã đi đến trước cửa căn phòng vip.

Khúc Nhất Phàm đẩy cánh cửa ra: “Cô Tô Lam, chúng ta dùng bữa ở đây!”

Bỗng nhiên nghe thấy một âm thanh “oảng xoảng’ giòn tan phát ra từ đăng sau chiếc bàn tròn rộng lớn, đó là tiếng bát đĩa va chạm vào nhau.

Trợ lý Lâm sững sờ một lúc, liếc nhìn vào căn phòng vip nhưng không hề trông thấy ai cả: “Chẳng lẽ bên trong còn có người khác sao?”

Mãi đến lúc này Khúc Nhất Phàm mới kịp phản ứng lại, cậu bé chợt trở nên ngập ngừng không chịu mở miệng.

Tô Lam liếc mắt nhìn vào bên trong, phát hiện ra bốn vách tường của căn phòng vip này đều được ốp bằng gạch men, cho nên có một chút hiệu quả phản xạ ánh sáng.

Cô trông thấy một bóng người đang cuộn tròn sau chiếc bàn tròn trên nền gạch men một cách rõ ràng.

Tô Lam cố ý bước vào bên trong, chợt nhận ra mình ngày càng tiến sát gần, thì bóng người kia lại bắt đầu lặng lẽ di chuyển sang phía bên kia.

“Chị Chỉ Manh chẳng lẽ ở đây ăn lẩu đều phải ngồi xổm xuống để ăn à?” Tô Lam không hề khách sáo mà vạch trần.

Sau một hồi bầu không khí trở nên yên tĩnh đến mức kỳ lạ, Tống Chỉ Manh vừa sờ vào phía sau gáy đau nhói vừa bị đụng phải khi đứng lên của mình rồi vừa nở một nụ cười ngượng ngùng: “À, cái kia… Tô Lam là em à, thật là trùng hợp!”

Tống Chỉ Manh mỉm cười chào hỏi cô.

Lúc này trợ lý Lâm đang đứng bên cạnh lại một lần nữa ngốc lặng: “Mẹ ơi, đây không phải là ảnh hậu Tống Chỉ Manh sao? Tại sao cô ấy lại ở đây vậy?”

Kể từ lần trước khi Tô Lam cùng đến nhà Khúc Thương Ly với Quan Triều Viễn, thì  Triều Viễn đã đoán được rằng Tống Chỉ Manh đang ở cùng với anh ấy.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.