Chương trước
Chương sau
Chương 3574

Quả nhiên đúng như dự đoán, cô ta trông thấy khuôn mặt khiến người ta vừa mới liếc nhìn đã cảm thấy kinh tởm kia trở nên tái nhợt, mặt cắt không còn giọt máu.

Trong lòng Tô Bích Xuân âm thầm đắc ý, lần này thật sự là do chính mình mèo mù vớ phải cá rán, xem ra con khốn Tô Lam này thật sự cấu kết với người cấp dưới tên Lục Anh Khoa kia.

Đối với một người đàn ông như Quan Triều Viễn, nếu như anh biết được người phụ nữ của bản thân đội nón xanh cho mình, thì e rằng anh sẽ giết người!

“Cậu Lệ, anh nghe xong đoạn ghi âm chưa? Chuyện này anh không biết đúng không? Mặc dù Tô Lam là em gái của em, trông dáng vẻ nó ngây thơ trong sáng, đơn giản và tốt bụng. Nhưng có một câu nói rằng không thể trông mặt mà bắt hình dong! Anh cũng biết đấy ngay từ đầu em vẫn luôn cho.

rằng anh là một người vô cùng tốt, vì vậy em không muốn anh bị một con khốn lắng lơ lăng loàn trắc nết nào đó lừa dối, che mờ mắt!”

Tô Bích Xuân nói xong câu này, khoanh hai tay trước ngực rồi quay đầu lại nhìn Tô Lam đầy khinh thường.

Cô ta muốn xem kết cục của cô sẽ ra sao!

Lúc này Tô Lam buông thõng hai tay bên người, rồi nhìn Quan Triều Viễn với ánh mắt vô cùng hoang mang.

Lần này Tô Bích Xuân không hề nói dối, mọi chuyện trong đoạn ghi âm đó đều là sự thật.

Chỉ có một điều bất ngờ duy nhất chính là việc Lục Anh Khoa thích cô.

” Triều Viễn anh nghe em giải thích.”

Tô Lam còn chưa kịp nói hết câu thì Quan Triều Viễn đột nhiên đứng dậy.

Trên người anh toát ra một luồng hơi thở đáng sợ, mỗi một bước đi như đang giãm đạp lên trái tìm của cô.

Tô Bích Xuân đang chờ xem kịch hay, thì chợt nhận ra Quan Triều Viễn đi được mấy bước sau đó dừng lại trước mặt cô ta: “Cậu Lệ…”

Tô Bích Xuân còn chưa nói xong, trên tay bỗng trở nên nhẹ bẵng, giây tiếp theo chiếc.

điện thoại di động của cô ta đã bị anh lấy đi.

Ngay sau đó một tiếng bộp’ giòn tan vang lên, chiếc điện thoại bị anh trực tiếp ném mạnh xuống đất vỡ tan thành từng mảnh.

“Cậu Quan anh làm sao vậy?”

Tô Bích Xuân trực tiếp ngốc lặng hoàn toàn không kịp phản ứng lại.

Quan Triều Viễn đang làm gì vậy?

Anh không lên tiếng chỉ giơ chân giẩm lên điện thoại, thậm chí còn dùng sức đạp mạnh mấy cái trên mặt đất.

Quan Triều Viễn là một người tập võ cho nên sức lực của đôi chân còn đáng sợ hơn, chẳng mấy chốc chiếc điện thoại đã nhanh chóng biến thành những mảnh vụn.

Tô Bích Xuân sững sờ mở to mắt nhìn người đàn ông trước mặt, không dám tin vào mắt mình nữa.

Không phải là cô ta cảm thấy đau lòng vì chiếc điện thoại đó, mà là quá kinh ngạc trước sự quan tâm của anh dành cho Tô Lam.

Mẹ kiếp có phải đầu óc của người đàn ông này úng nước hay không? Tô Lam đã cắm sừng mình rồi mà anh vẫn còn bảo vệ cho người phụ nữ đó hả?

Rốt cuộc con hồ ly tinh này đã cho Quan Triều Viễn uống loại canh mê hồn nào thế, đến nỗi không phân biệt được đúng sai như vậy!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.