Chương trước
Chương sau
"Anh Khải, chuyện này liên quan đến chuyện riêng của Tô Lam, hai người chúng ta có thể đổi một chỗ bí mật hơn rồi thảo luận chuyện này được không?”

“Bây giờ tôi muốn đến nhà hàng ở đối diện, cô theo tôi qua đó.”

“Được.”

Liễu Minh Hoa thở phào một hơi, nhanh chóng theo sát bên cạnh.

Cô ta cứ thế không nhanh không chậm theo sát đăng sau Nhan Thế Khải, đôi mắt nhìn chăm chằm vào bóng lưng cao lớn của anh.

Trong lòng như tràn ngập ngọt ngào, cuối cùng cô ta có thể đến gần Nhan Thế Khải hơn một chút rồi, thật tốt quát Từ góc độ này, cô ta mơ hồ có thể nhìn thấy sườn mặt của Nhan Thế Khải.

Vẫn đẹp trai như thế, tỏa nắng như thế, ràng chỉ thiếu chút nữa thôi thì người đàn ông này đã thành của mình rồi..

Ở hàng ghế cuối trong nhà hàng, Nhan Thế Khải ngồi ở đối diện Liễu Minh Hoa, vẻ mặt anh lạnh nhạt mà bình tĩnh Tuy Liễu Minh Hoa đã che giấu cảm xúc cẩn thận nhưng nếu nhìn kỹ vẫn có thể nhận ra sự hưng phấn và vui vẻ ẩn giấu dưới đáy mắt cô ta.

Đã lâu rồi, đây là lần đầu tiên cô ta và Nhan Thế Khải ngồi đối mặt trong cùng một bàn ăn.

“Anh Khải, dạo này anh vẫn ổn chứ…”

Lời nói lôi kéo làm quen của Liêu Minh Hoa còn chưa dứt thì đã bị Nhan Thế Khải lạnh lùng cắt ngang: “Nói đi”

“Gì cơ?”

Nhan Thế Khải lạnh lùng nhìn cô ta, giọng nói rất lạnh: “Lúc nãy cô nói Tô Lam mang thai, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”

Biểu cảm trên mặt Liễu Minh Hoa trong nháy mắt liền cứng đờ, trong lòng bỗng nhiên dâng trào một cảm giác tủi thân: “Anh Khải, hai người chúng ta đã lâu như vậy không gặp nhau, anh không thể nói chuyện với em trước sao?”

Khuôn mặt của Nhan Thế Khải lập tức lạnh xuống.

Anh lạnh lùng nhìn Liễu Minh Hoa rồi đứng lên chuẩn bị rời đi: “Nếu cô không có muốn nói với tôi, vậy tôi đi trước”

Nhưng anh vừa mới đứng lên thì Liễu Minh Hoa liền vội vàng đứng dậy giữ lấy tay anh: “Anh Khải anh đừng đi, em nói, cái gì em cũng nói cho anh mà”

Nhìn thấy Nhan Thế Khải ngồi xuống lần nữa, Liễu Minh Hoa tự véo mình một cái thật mạnh.

Cô ta tự cảnh cáo lòng mình ngàn vạn lần không thể nóng vội.

Người đàn ông Nhan Thế Khải này tâm tính hiền lành lại rất đơn thuần, từ thói quen sinh hoạt của anh có thể nhìn ra anh là một người rất kiên định, nếu không lúc trước cô ta sẽ không dễ dàng lừa gạt được anh như thế.

Lần này muốn lấy được sự tin tưởng của anh một lần nữa có lẽ là có chút khó khăn, nhưng chỉ cần cô ta cố gắng thì chắc chắn có thể làm được!

“Trước đây em cùng với hai người Thúy Vân, Tô Lam là bạn thân của nhau, sau đó…”

Liễu Minh Hoa nói chuyện rất ý vị thâm trường, nhưng nhanh chóng gạt chủ đề sang một bên: “Ý của em là, Tô Lam có thể là đã đắc ¡ người nào đó trong trường học, hôm nay lúc em đang học thì di động bỗng nhận được một đoạn ghi âm gửi từ một dấy số xa lạ, ban đầu em còn tưởng đó chỉ là một trò đùa nên không để ý, mãi đến trưa thì em nhận được cái này…”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.