Chương trước
Chương sau


Chương 3321

Khi được nhắc nhở như vậy, mẹ Lục nhận ra ngay mẹ Lâm, mẹ Lâm muốn che mặt lại cũng.

không kịp nữa rồi “A, hiểu lầm rồi, không phải tôi, không phải tôi”

“Không phải là bà thì còn có thể là ai, đồ khốn kiếp!”

Cho đến lúc này, cuối cùng mẹ Lục cũng phản ứng lại: “Lâm Thúy Vân, bà ấy là mẹ của cô! Quả nhiên mẹ nào con nấy. Mẹ thế nào thì dạy dỗ con gái kiểu vậy, mẹ con cô đều không biết xấu hổ!

Không biết xấu hố!”

Mẹ Lâm vẫn đang nghĩ cách để che mặt và ngụy biện, nhưng khi nghe mẹ Lục làm nhục con gái mình như vậy, bà ấy đột nhiên thay đối sắc mặt tức giậi “Này, bà già, bà đang nói cái gì đấy! Thúy Vân nhà tôi xinh đẹp và xuất sắc như thế này, sao lại khốn nạn! Sao lại không biết xấu hổ? Hôm nay bà không nói rõ ràng, tôi sẽ không tha cho bà!”

Mẹ Lục chế giễu: “Hừ, hóa trang thành y tá vào phòng con trai tôi. Còn biết xấu hổ sao? Hóa ra đây là gia giáo của nhà họ Lâm. Thật là xấu hổi Nhà dột từ nóc? Con gái nhà họ Lâm của bà rốt cuộc đê tiện như thế nào vậy?”

“Tôi xấu hổ? Tôi không biết dạy con?” Mẹ Lâm tức giận đến bật cười.

Bà kéo Lâm Thúy Vân đi thẳng đến trước mặt mẹ Lục: “Tôi nói cho bà biết, nếu tôi thật sự không biết dạy dỗ con gái mình, bây giờ bà có tư cách gì mà chạy tới trước mặt chúng tôi mà khoa chân múa tay chứ?”

“Nếu không phải vì nể mặt bà, lo cho tâm.

trạng của bà, theo tính cách Thúy Vân nhà tôi, ngay từ ngày đầu tiên Lục Mặc Thâm nhập viện, con bé đã trực tiếp mang người đến, đánh cho tất cả vệ sĩ của bà ngã lăn ra đất!”

Mẹ Lục tức đến mức run rẩy.

Nhưng khi đối mặt với một người phụ nữ mạnh mẽ như mẹ Lâm, mẹ Lục không thể nói được một lời.

Mẹ Lâm chế nhạo: “Thúy Vân nhà tôi làm sao? Tuy rằng nhà họ.

Lâm của chúng tôi không lớn mạnh bằng nhà họ.

Lục của bà, nhưng cũng là một gia tộc nổi tiếng ở thành phố Ninh Lâm!”

“Mặc dù con gái tôi tính tình có chút nông nổi, nhưng con bé hoàn toàn bình thường! Không giống như bà, bà vì ham muốn ích kỷ của bản thân mà hủy hoại hạnh phúc cả đời của con trai mình!”

“Nói đến không biết xấu hổ, bà mới là người không biết xấu hổi! Tôi nói cho bà biết, nếu không.

phải vì nể mặt sau này hai nhà làm thông gia, ngay khi bà mở miệng nói câu đầu tiên, tôi đã cào mặt bà ra rồi!”

“Wow”

Lâm Thúy Vân ở bên cạnh thấy mẹ mình nói chuyện, mặt cô trợn tròn, cả người ngây ngốc.

Mẹ Lâm khit mũi lạnh lùng “Tôi đã quyết rồi, tối nay chúng tôi phải gặp được Lục Mặc Thâm, cho dù bà có đồng ý hay không!”

Lâm Thúy Vân đứng sang một bên và gật đầu: “Lục Mặc Thâm là bạn trai của tôi, tôi muốn gặp anh ấy!”

Mẹ Lục suýt nữa bị hai mẹ con Lâm Thúy Vân làm cho tức chết.

Ôi trời! Mẹ Lục sống mấy chục năm, thật sự là lần đầu tiên bà nhìn thấy một người không biết xấu hổ như vậy!

Hơn nữa, da mặt mẹ của Lâm Thúy Vân còn dày hơn cả Lâm Thúy Vân.

Lê Duyệt Tư đứng ở một bên không nói nên lời, vừa lo lắng vừa tức giận khi thấy mẹ Lục bị chặn không nói được một lời Cô ta đứng sang một bên và không thể không nói “Dì Lâm, Lâm Thúy Vân, hai người nói những lời như vậy là sai rồi. Dì Lục là mẹ của Mặc Thâm.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.