Chương trước
Chương sau


Chương 3289

Mẹ Lục bị dọa đến mức toàn thân lập tức suy yếu, ngã khuyu xuống đất Cha Lục quay đầu lại và nhìn thấy Lê Duyệt Tư có vẻ đang sợ hãi: “Tiểu Tư, hai ngày nay nhờ cháu chăm sóc cho dì”

Lê Duyệt Tư gật đầu: “Cháu hiểu rồi”

Nói xong, cha Lục xoay người bước ra ngoài.

Ở góc đường, ông tình cờ gặp Lâm Thúy Vân.

Khi hai người đối mặt với nhau, Lâm Thúy Vân có chút căng thẳng, cô nói rất mất tự nhiên: “Cháu, chào chú”

Cha Lục gật đầu “Cháu là Lâm Thúy Vân? Bây giờ cháu có rảnh không, trò chuyện với chú một chút?”

Lâm Thúy Vân quay đầu lại liếc nhìn Tân Tấn Tài, phát hiện Tần Tấn Tài đang dùng ánh mắt khích lệ nhìn cô.

Cô thu hết can đảm để thở ra và gật đầu: “Vâng”

Sau khi trở về thành phố Ninh Lâm, Quan Triều Viễn dựa vào mối quan hệ của mình để đưa Tô Lam đến thăm Lục Mặc Thâm một lần.

Tuy nhiên, Lâm Thúy Vân vẫn bị canh phòng nghiêm ngặt, chưa nói đến việc nhìn thấy Lục Mặc Thâm, một sợi tóc của anh ta, cô cũng không được nhìn thấy.

Tô Lam không dám nói với mẹ Lâm vì điều này, cô ấy biết tính khí của mẹ Lâm, và bà ấy cũng giống như Lâm Thúy Vân.

Nếu biết con gái mình bị oan, bà nhất định sẽ xông vào đánh mẹ Lục.

Khi đó, e rằng tình cảnh sẽ càng không thể kiếm soát được.

Hôm nay tình cờ là ngày Tô Lam đi kiểm tra sinh, mặc dù bụng cô vần chưa lộ hình nhưng sau lần báo động giả vừa rồi, cô vẫn có chút bất an.

Vì vậy, sáng nay cô đã kéo Quan Triều Viễn đi cùng cô ấy để đến khám thai Lần này cô đến siêu âm để xem em bé trong bụng phát triển như thế nào.

Vì có Quan Triều Viễn ở bên cạnh, Tô Lam cảm thấy bớt căng thẳng hơn.

Siêu âm được thực hiện rất nhanh chóng, Tô Lam ngồi trên ghế đẩu bên ngoài hành lang, dựa vào vai Quan Triều Viễn.

“Em có hồi hộp không?”

Quan Triều Viễn nhìn xuống cô.

Tô Lam nhẹ nhàng nắm tay anh và lắc đầu: “Ở bên anh, em không sợ bất cứ điều gì, và em tin rằng con gái của chúng tôi sẽ là người sẽ không có chuyện gì xảy ra”

“Bà Quan, sao anh không biết anh có thể cho em nhiều cảm giác an toàn vậy nhỉ!”

“Có rất nhiều điều anh không biết!”

Đang nói chuyện thì cô ấy nhẹ nhàng chạm vào bụng mình: “Anh nói xem, anh thích con trai hay con gái?”

Quan Triều Viễn đột nhiên vô cùng đau đầu: “Lại là câu hỏi này, đổi được không?”

Lần trước bởi vì vấn đề này, cô đã liên tục cãi nhau với anh.

Nói trai gái đều thích thì bị chê thiếu chân thành, chiếu lệ.

Nếu nói thích con gái, thì cô sẽ nói anh sẽ chán ghét nếu đứa con trong bụng cô là con trai Nếu nói thích con trai thì lại bị nói là truyền thống phong kiến, gia trưởng Câu hỏi này, Quan Triều Viễn thực sự khó trả lời!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.