Chương trước
Chương sau


Chương 3263

“Anh..”

Tô Lam ngây người.

Người đàn ông ôm cô trên lông mày lộ rõ vẻ không vui: “Mới một ngày không gặp liền không nhận ra chồng mình rồi sao?”

Quan Triều Viễn nghĩ đến hành động vừa rồi của cô, không yên tâm nói: “Vứt cái kẹp quần áo đi”

Tô Lam lập tức tỉnh táo trở lại, nhanh chóng ném chiếc kẹp quần áo trên tay đi.

Còn chưa hết sợ hãi, cô giơ tay đánh anh: “Quan Triều Viễn! Anh tới thì tới, nhưng phiền anh có thể nói trước được không! Anh không biết kiểu này sẽ dọa chết người àI”

Quan Triều Viễn tỏ vẻ vô tội, anh ôm lấy Tô Lam, cả hai cùng ngồi trên ghế sofa: “Nhưng tôi nhớ là tối hôm qua anh đã nói với em, nếu có thời gian, hôm nay sẽ tới đón em”

“Nhưng…”

Tô Lam còn chưa nói xong, Quan Triều Viễn lập tức nói thêm: “Anh tổng cộng gọi cho em bốn cuộc điện thoại, gửi bảy tin nhãn, nhưng em đều không trả lời anh”

“Gì cơ?”

Tô Lam sững người một lúc, nhanh chóng vươn tay cầm điện thoại.

Mãi đến lúc này, cô mới biết mình đã để quên điện thoại trong phòng không mang đi bar.

Cô liền đuối lý: “Em…hình như em quên mang theo điện thoại ra ngoài.”

Quan Triều Viễn gợi nhẹ lên: “Thế nên anh trực tiếp đến khách sạn kiểm tra thông tin của em, sau đó vào phòng đi tắm. Vốn dĩ định đợi em ở trên giường, nhưng hình như em về sớm hơn dự tính”

Cơn bực tức củaTô Lam lúc nào cũng bị những gì anh nói làm tiêu tan.

Cô ngẩng đầu lên nhìn anh, thấy trong hốc mắt anh vẫn còn hắn tia máu, dưới mắt còn có vết thâm nhàn nhạt.

Nhìn thấy khuôn mặt đẹp trai mệt mỏi của Quan Triều Viễn, Tô Lam cảm thấy có chút đau lòng, vươn tay ra nhẹ nhàng vuốt mắt anh: “Anh lại nghỉ ngơi không tốt ă Quan Triều Viễn thấy cô bắt đầu quan tâm đến bản thân, trực tiếp gục đầu vào vai cô một cách mệt mỏi: “Để đến đón em mà thâu đêm tăng ca, vừa vào cửa liên bị em coi là kẻ trộm, thật đau lòng quá mà!”

Tô Lam nghe xong liền cảm thấy áy náy không thôi Cô vừa cảm động lại vừa tức giận: “Anh cũng thật là, em tự về cũng không có vấn đề gì đâu, hơn nữa, không phải Thúy Vân và giáo sư Lục vẫn ở đây sao? Sao cứ phải đến đón em chứ?”

Quan Triều Viễn quả thực rất mệt mỏi, bởi vì anh không phải thức trắng một ngày một đêm, mà là hai ngày hai đêm.

Anh từng hỏi Tần Tấn Tài, Tân Tấn Tài nói phụ nữ mang thai khá nhạy cảm, khoảng thời gian này rất đa nghị, rất yếu ớt Lúc này, chỉ cần người chồng có một chút ít làm không tốt, đối với phụ nữ mang thai mà nói cũng sẽ phóng to ra vô cùng.

Đây không phải là vấn đề của phụ nữ mang thai, mà là sự thay đổi nội tiết tố trong cơ thể phụ nữ.

Quan Triều Viễn biết tính cách của Tô Lam, kiên cường vô cùng nhưng cũng cực kỳ nhạy cảm.

Nếu bản thân đồng ý đi cùng thì cô ấy chắc hẳn sẽ rất vui vẻ.

Quan Triều Viễn nghĩ là làm.

Nhưng thức trắng lâu như vậy, anh quả thực có chút mệt mỏi nên dựa vào vai Tô Lam, chưa nói được vài câu liên mê man ngủ thiếp đi “Quan Triều Viễn?”

Tô Lam nhẹ nhàng gọi anh.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.