Chương trước
Chương sau


Chương 3236

Khóe miệng cô ấy khẽ nhếch lên, cô ấy liền kéo lấy cánh tay Lục Mặc Thâm, giữ chặt lấy cái động tác cầm điện thoại của anh.

Ngay sau đó, cô ấy liền vô cùng nhẹ nhàng đứng tới bên cạnh anh ta, khẽ võ anh 1a hai lần: “Ôi, giáo sư Lục, thật là! Người ta chỉ đang đùa với anh thôi, sao anh lại coi là thật cơ chứ!”

Lục Mặc Thâm biết điểm chí mạng của Lâm Thúy Vân, vì vậy mỗi lần anh ta chỉ cần ra tay một chút, nhất định sẽ bắt trúng điểm chí mạng ấy.

Anh ta làm vẻ lười biếng quan sát bộ dạng khuôn mặt thay đổi chỉ trong vài phút của cô ấy: “Cô vừa rồi là đang đùa với tôi sao?”

Lâm Thúy Vân gật đầu lia lịa như gà mổ thóc: “Lẽ nào còn không rõ ràng sao? Tính hài hước của anh quả thực quá tệ rồi, chuyện gì cũng dễ dàng tưởng là thật vậy”

Cô một bên nói, một bên quay ra phía sau Lục Mặc Thâm, kiếng chân lên và xoa bóp vai cho anh †a: “Giáo sư Lục, từ đây xuất phát đến thành phố €, chặng đường rất dài, hay là để tôi giúp anh mát xa thả long vai nh: Lục Mặc Thâm thoải mái tận hưởng sự phục vụ và chăm chỉ của cô ấy: “Bây giờ cô không sợ người khác nói ra nói vào nữa sao?”

Lâm Thúy Vân ngay tức thì giở giọng nịnh nọt: “Không sợ không sợ, anh cứ nói với bọn họ anh là quản lý của tôi là được rồi. Có một người quản lý đẹp trai như vậy, những người khác hẳn sẽ ngưỡng mộ chết mất!”

Tô Lam nhìn dáng vẻ của hai người bọn họ giống như đang tỏ vẻ yêu mến với kẻ thù không đội trời chung của mình, cô không nhịn được liền bật cười.

Lúc này, Lâm Mộc đi theo sau, giúp kéo vali của Tô Lam ra ngoài.

Một chiếc vali da nhỏ đựng tất cả những thứ cô ấy chuẩn bị cần trong những ngày này, toàn bộ đều được nhét bên trong.

Quan Triều Viễn cũng đã ăn xong, anh đứng dậy và bước ra ngoài.

‘Vừa ra khỏi nhà đã nhìn thấy Lục Mặc Thâm, anh không khỏi cau mày tỏ vẻ chê bai: “Anh bám chặt vợ mình như vậy từ khi nào thế?”

Ý của anh chính là, đến ra ngoài cái quay quảng cáo cũng phải đích thân đi theo, có đáng xấu hổ không chứ? Lục Mặc Thâm không thêm quan tâm đến điều đó, anh ta lười biếng liếc nhìn Quan Triều Viễn một cái: “Nói như là nếu có thời gian anh sẽ không đi vậy!”

Đừng tưởng rằng anh ta không biết, gần đây anh thường xuyên qua lại với người của tập đoàn Âu thị, hình như đang bàn bạc đến chuyện hợp tác.

Sau khi Quan Triều Viễn bị bị đình chỉ chức vụ tống giám đốc tậ tập đoàn Lệ Thiên, anh hẳn sẽ không nên đồn hết chín mươi chín phần trăm tiền bạc đầu tư vào chuỗi kinh doanh trong nước như trước nữa, bởi vì tham vọng của người đàn ông này thực sự quá lớn.

Lần này, anh có lẽ muốn nắm gọn trong tay cả trong nước lẫn nước ngoài.

Quan Triều Viễn không nói gì, anh không chẳng tỏ thái độ gì, vươn tay đưa vali của Tô Lam lên xe.

Tới lúc này, Lâm Thúy Vân và Lục Mặc Thâm đã lên xe, trong khi Tô Lam vẫn đứng trước cửa xe, quay ra nhìn Quan Triều Viễn với ánh mắt long lanh.

Triều Viễn bước tới, đưa tay ra xoa nhẹ đầu cô: “Tự chăm sóc tốt cho bản thân, biết chưa?”

Tô Lam nhanh chóng gật đầu: “Anh yên tâm, em sẽ chăm sóc bản thân và đứa con trong bụng thật tốt. Anh ở nhà giành thêm thời gian với hai đứa nhỏ. Nếu bọn nhỏ nhớ em, thì hãy gọi video cho em, nói với chúng rằng em sẽ sớm về thôi!”

Quan Triều Viễn gật Lục Mặc Thâm lập tức kéo cửa kính xe xuống, cau mày: “Hai vợ chồng nhà này! Cũng chỉ xa nhau có 2, 3 hôm mà thôi, có cần phải bịn rịn lưu luyến đến thế không?”

Quan Triều Viễn ngẩng đầu: “Anh chỉ nói thừa”

Tô Lam mim cười, kiếng ngón chân, hôn lên đôi môi của anh: “Thôi em đi đây”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.