Chương trước
Chương sau


Chương 3229

Tô Duy Nam cười lạnh, vẻ mặt của anh tà mị mà lại tối tăm: “Người phụ nữ cậu mặt dày mày dạn quấn lấy nhiều năm như vậy, ngay cả liếc nhìn cậu một cái cũng không muốn, ngược lại đi cầu xin tôi ngủ với cô ấy, nếu tôi là cậu, cũng không còn mặt mũi nói mình là một người đàn ông”

“Fuckl”

Tư Vũ Chiến bị những lời này của anh ấy kích thích lập tức bùng nổ, anh ta nằm chặt nằm tay đấm lên trên mặt Tô Duy Nam.

Gương mặt Tô Duy Nam lại có chút lạnh lẽo, thân thể anh ấy ưu nhã tránh sang bên cạnh, trực tiếp tránh được cú đấm kia.

‘Sau đó trong lúc Tư Vũ Chiến chưa kịp có phản ứng, trở tay đánh một cú, nện thật mạnh ở trên bụng anh ta.

Tư Vũ Chiến đau đớn đột nhiên khom lưng Một khuỷu tay Tô Duy Nam đánh lên trên lưng anh ta, ép cho anh ta quỳ một gối xuống đất.

‘Tô Duy Nam âm trầm đạp lên gương mặt đang quỳ ở dưới đầu gối anh ấy, trên cao nhìn xuống anh ta, ánh mắt vô cùng khinh miệt: “Chậc chậc, nhiều năm như vậy không gặp, cậu vẫn vô dụng như vậy”

Nói xong lời này, dưới chân anh ấy dùng sức một cái, chỉ nghe được ở đầu gối Tư Vũ Chiến kêu răng rắc một tiếng, lập tức đau đến mức mặt mũi trắng bệch Một chân khác cũng mềm nhữn theo, quỳ xuống trên mặt đất.

Bụp!”

Ngay sau đó, mặt cú đẫm khác lại không chút khách sáo nện ở trên mặt anh ta.

Tư Vũ Chiến lập tức bị đánh đến cái mũi và miệng cùng chảy máu Anh ta thề, anh ta sống đến từng ấy tuổi rồi, vẫn chưa từng chật vật như vậy.

Tô Duy Nam khinh miệt nhìn anh ta, vặn năm tay của mình: “Cậu Tư, cậu quen biết tôi nhiều năm như vậy, cậu cũng nên biết con người của tôi như thế nào, chính là thà răng tôi phụ người trong thiên hạ, cũng tuyệt đối sẽ không để người trong thiên hạ phụ tôi”

“Người đắc tội với tôi chỉ có hai cái kết cục, hoặc là bị tôi nghiền xương thành tro, hoặc là táng gia bại sản đoạn tử tuyệt tôn, nể tình chúng †a là bạn nhiều năm, tôi làm cậu lựa chọn một loại cách chết, hửm?”

Tư Vũ Chiến vô cùng tức giận ngẩng đầu, anh †a hung tợn nhìn chäm chăm Tô Duy Nam, giống như hận không thể ăn thịt người: “Tô Duy Nam, tôi cảnh cáo anh, đừng quá càn rỡ… Bây giờ cũng không phải là 5 năm trước nữa, nếu như anh dám đụng đến tôi một chút nào, anh sẽ chết rất khó coi”

“Ha!”

Tô Duy Nam sửng sốt một chút, sau đó thu chân lại, anh ấy cười âm u lạnh lo: “Cậu nói lời này lại nhắc nhở tôi. Cậu nói tôi sẽ chết rất khó coi, vậy thì không bằng cậu nói cho tôi biết khó coi như thế nào, có phải khó coi giống vụ tai nạn xe cộ 5 năm trước hay không?”

Sắc mặt Tư Vũ Chiến đột nhiên thay đổi, Tô Duy Nam ghi nhớ phản ứng của anh ta vào trong mắt: “Yên tâm đi, tôi sẽ không đi, cậu cũng có rất nhiều thời gian từ từ chuẩn bị, tôi sẽ ở thành phố Ninh Lâm, nhưng mà tôi rất muốn xem xem, đến cuối cùng người chết thảm sẽ là ai?”

‘Sau khi nói xong lời này, anh ấy lùi về phía sau một bước, ưu nhã xoay người.

Mười ngón cũng lấy ngón giữa ưu nhã vung lên phía sau: “Tạm biệt cậu Tư, không tiễn”

Anh ấy vừa quay về, vừa lấy từ trong túi ra một tờ khăn giấy, vô cùng tinh tế lau ngón tay của mình, trông vô cùng chán ghét.

Tư Vũ Chiến lại một lần cho rằng chân của mình sắp bị anh ấy dẫm gãy, anh ta lảo đảo bò dậy, thậm chí còn phải dựa vào phía sau thân xe mới có thể miễn cưỡng đứng thẳng người Anh ta thật sự không đoán được, Tô Duy Nam lại trở lại? Anh ấy không thiếu cánh tay, không thiếu chân, cũng không phải người thực vật, càng không biến thành kẻ ngốc? Anh ấy vẫn hoàn hảo không hao tốn gì mà trở lại? Thậm chí còn quái đản khủng bố hơn trước kia Tô Duy Nam quay lại biệt thự một lần nữa, anh ấy vừa mới đẩy cửa ra, liếc mắt một cái là nhìn thấy Mộ Mẫn Loan vốn đang cuộn tròn ở trên sô pha, lập tức nhảy lên xông tới.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.