Chương trước
Chương sau


Chương 3206

Người đàn ông rót cho cô một chén trà, thái độ vô cùng cung kính: “Cô Tô, trước tiên cô đợi một chút, tôi đi xem anh Tô đại khái lúc nào có thể làm xong”

Lúc giao phó xong những lời này, người đàn ông xoay người đi ra ngoài, để Tô Lam một mình trong phòng.

Người đàn ông chân trước mới vừa đi, cô ấy chân sau liền chạy tới vị trí ban công, gửi tin nhắn cho một số điện thoại.

Chuông điện thoại biểu hiện tạm thời không có cách nào chuyển được.

Tô Lam nhíu mày, đột nhiên nhớ lại ngày đó, Mộ Mắn Loan nói cô ấy thường gọi điện thoại cho Tô Duy Nam.

Tô Lam do dự một chút, nhanh chóng lục †ìm số điện thoại trong cuốn sổ liên lạc đã phủ đầy bụi kia, gửi đi một đoạn tin nhắn ngắn: “Anh, em đợi anh.”

Lúc gửi tin nhắn xong, cô ấy ngồi xuống ghế sa lon một lần nữa.

Tô Lam lười biếng dựa vào ở trên ghế sa lon, tay phải chống gương mặt.

Trong đầu toàn bộ đều là Tô Duy Nam và mình sinh hoạt chung một chỗ.

Lúc đó bởi vì Tô Duy Nam về nước, danh tiếng của tập đoàn Tô thị vô cùng hưng thịnh.

Cô ấy là em gái của Tô Duy Nam, cho nên danh tiếng càng vang xa.

Trong vòng tròn danh viện ở thành phố Ninh Lâm, dừng như tất cả mọi người đều ao ước có được cô.

Mà Tô Lam tới tận thời điểm này, cô ấy vẫn không dám tin tưởng Anh trai anh ấy thật sự quay lại rồi sao? Anh ấy không phải bị tai nạn xe cộ dẫn đến tổn thương não, đã biến thành người thực vật sao? Đã trôi qua nhiều năm như vậy, lẽ nào anh ấy thật sự đã khỏi hẳn, hơn nữa còn về nước tìm mình? Một trận mệt mỏi và ủ rũ lặng yên không tiếng động kéo tới Tô Lam dựa vào ở trên ghế sa lon, vậy mà cứ như vậy mơ mơ màng màng ngủ mê man.

Không biết đã qua bao lâu, đầu cô ấy đột nhiên ngả về phía trước, trực tiếp giật mình tỉnh lại Đợi cô ấy mơ mơ màng màng mở mắt, cầm điện thoại di động lên, phát hiện đã qua hơn nửa giờ.

Chuyện gì xảy ra? Lâu như vậy, anh trai thế nào còn chưa tới? Tô Lam đột nhiên cảm thấy có chút không đúng lắm Cô ấy dự định rời khỏi, lúc đúng dậy, hai chân mềm nhũn, cả người trực tiếp ngã ngồi ở trên ghế sa lon.

Chết tiệt!

Tô Lam thở dồn dập, chỉ thấy là nhiệt độ cơ thể càng ngày càng cao, ý thức cũng biến thành hỗn loạn.

Trong phòng sao lại nóng như vậy? Cô ấy theo bản năng thò tay mở cúc áo, thần kinh trong não đột nhiên căng thẳng.

Ở thành phố Ninh Lâm, bởi vì vẫn có Quan Triều Viễn che chở, cho nên chưa từng có người dám sử dụng thủ đoạn này để đối phó cô.

Từ sau khi đi vào, cô ấy rõ ràng không ăn bất kỳ vật gì, ngay cả nước cũng không có chạm qua, làm sao sẽ Tô Lam chỉ thấy đầu vô cùng choáng váng, cả căn phòng dường như đang xoay chuyển Cô ấy chật vật chuẩn bị đi lấy điện thoại di động, đột nhiên nghe thấy ngoài cửa có âm thanh, là có người đang mở cửa Trên người Tô Lam không có một chút khí lực, chớ nói chỉ là đứng lên rời khỏi.

Vừa lúc đó, một âm thành hèn mọn từ ngoài cửa truyền vào: “Cái mặt hàng hôm nay thật Nói đến đây nói, bàn tay bẩn thiu của người đàn ông trực tiếp sờ lên mặt của Tô Lam.

Tô Lam bị dọa đến hồn phi phách tán, cô ấy cơ hồ là dụng hết toàn lực, nhấc chân dùng sức đạp tới Người đàn ông bị đạp phải bắp đùi, bị đau phải lui về sau mấy bước.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.