Chương trước
Chương sau


Chương 3199

“Được rồi, tiết học hôm nay đến đây thôi, bài tập về nhà cho buổi sau nhớ hoàn thành đúng hạn, buổi sau tôi sẽ gọi lên kiểm tra”

‘Sau khi nói xong, Lục Mặc Thâm liền trực tiếp quay người rời đi Chết tiệt, cái tên này!

Anh ta rõ ràng là đã đọc được tin nhẳn của mình, vậy mà lại không trả lời? Quả là không muốn sống nữa rồi!

Lâm Thúy Vân kéo lấy Tô Lam: “Đi, chúng †a đi tìm anh ta!”

Tô Lam bị Lâm Thúy Vân kéo ra khỏi lớp và đuổi theo Lục Mặc Thâm.

Hai người cúi đầu bước nhanh, khi đang đến gần tòa nhà văn phòng của thầy cô thì đột nhiên nhìn thấy bóng lưng của Lục Mặc Thâm.

“Không…”

Lâm Thúy Vân vừa nói được nửa lời thì thấy một nữ giáo viên trẻ bước ra khỏi tòa nhà văn phòng và dừng lại trước mặt Lục Mặc Thâm.

Lâm Thúy Vân kéo Tô Lam dừng lại tồi nhanh chóng trốn sang một bên nghe ngóng.

“Thúy Vân, cậu xem, cô giáo kia nhìn có vẻ quen quen”

Ánh mắt Lâm Thúy Vân có chút phức tạp: “Đương nhiên là quen rồi, đó là cô giáo khoa biểu diễn vừa mới chuyển vào trường, lúc trước còn từng đạt được giải quán quân”cô giáo nhà người †a”trong cuộc bình chọn của toàn trường đấy, cô ấy là cô giáo xinh đẹp nổi tiếng nhất Lan Ly!

Tô Lam chợt nheo mắt: “Thúy Vân, đây không phải là phong cách hành sự của cậu, từ lúc nào mà cậu lại đi điều tra ngọn nguồn thông tin về người khác như thế? Lâm Thúy Vân vội la ó lên: “Cậu mau nghe đi”

Tô Lam quay đầu nhìn sang, lúc này, Lục Mặc Thâm một tay cầm giáo án, tay kia căm điện thoại di động, giống như đang định gửi lại tin nhản cho Lâm Thúy Vân.

Lục Mặc Thâm còn chưa kịp soạn xong tin nhắn thì đối diện có một giọng nói thân thiết chào anh ta: “Giáo sư Lục”

Lục Mặc thâm đành bỏ điện thoại xuống rồi ngẩng đầu lên: “Cô Lâm”

Cô giáo Lâm Ngọc Ánh thân hình mảnh khánh đứng đối diện với Lục Mặc Thâm, đôi chân thon dài đứng khép lại Cô ta mỉm cười và đưa một cốc cà phê Starbucks cho Lục Mặc Thâm: Lục Mặc Thâm đưa ra ra nhận lấy: “Cảm ơn”

Tai của cô Lâm đỏ lên, ánh mắt của cô ta có chút biến đối thất thường: “Giáo sư Lục, nghe chủ nhiệm Lâm nói chiều nay anh không có lớp, chỗ tôi vừa hay lại có hai vé đi xem triển lấm tranh, không biết.

Cô Lâm chưa kịp nói xong thì bỗng nhiên nghe thấy một tiếng hét kinh hoàng ngay trước mặt Cô ta và Lục Mặc Thâm cùng quay đầu lại nhìn, chỉ thấy hai bóng người xúm vào nhau và loạng choạng lao về phía bên này.

Lục Mặc Thâm trong nháy mắt đã nhận ra hai người Không phải là Lâm Thúy Vân và Tô Lam thì còn ai vào đây nữa? Tô Lam lao về phía trước hai bước, giống như Lâm Thúy Vân đã lỡ tay vậy.

Còn Lâm Thúy Vân giống như một con ngựa hoang bị tuột dây cương, rất là”không cẩn thận ”đụng vào cánh tay của Lục Mặc Thâm.

Cốc cà phê nóng mà anh ta cầm trên tay ngay lập tức bay ngược trở lại và đập thẳng vào ngực của cô Lâm.

Chiếc váy trắng xinh đẹp ngay lập tức bị ngấm nước.

Văn chưa kết thúc, Lâm Thúy Vân còn hét lên một tiếng như thể cô ấy đang rất sợ hãi, sau đó bước lên phía trước vài bước và trực tiếp lao vào người của cô Lâm Tạ, Cô Lâm kêu lên một tiếng rồi ôm lấy Lâm Thúy Vân cùng ngã vào bồn hoa bên cạnh.

“Em.. em này, rốt cuộc em muốn làm gì?”

Cô Lâm đứng dậy, có chút tức giận.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.