Chương trước
Chương sau


Chương 3113

Muốn đi vào cửa nhà họ Quan chúng ta sao, đừng sỉ †âm vọng tưởng!”

Lời này của Bạch Ninh Hương cố ý để Tô Lam nghe, nhưng mà Tô Duy Hưng vẫn nghe thấy một cách rõ ràng Lệ Trí Thần ngồi ở một bên cảm thấy lời này hơi quá đáng, không khỏi lên tiếng ngăn cản: “Được rồi, những chuyện này không tồn tại, không cần tiếp tục thảo luận nữa”

“Đúng vậy, loại chuyện không có ý nghĩa như thể này thì đúng là không cần thiết tiếp tục thảo.

luận. Chờ cha xuống, cháu sẽ lập tức mang theo mẹ và em gái cháu rời đi”

Tô Duy Hưng là một nam tử hán nho bé, dùng cánh tay non nớt của cậu bé bảo vệ mẹ và em gái mình.

Hiện tại cậu bé thật tưc giận Lúc đầu cậu bé cam tâm tình nguyện đi theo cha mẹ đến đây vì cậu bé đơn thuần cho rằng, chỉ cần cho ông bà nội biết mình và Tô Mỹ Chỉ là con ruột của Quan Triều Viễn, tất cả vấn đề đều có thể nước chảy thành sông.

Nhưng mà trăm triệu lần cậu bé cũng không thể đoán được, Bạch Ninh Hương lại nói những lời như vậy.

Mặc dù mình và Mỹ Chỉ là con ruột của cha, bọn họ cũng tuyệt đối không thừa nhận.

Haha.

Đây gọi là nhà giàu thủ đô sao?

Loại người thân này chúng ta cũng không cần chấp nhận!

“Thật sự, thật cười chết tôi! Hiện tại ngay cả một đứa trẻ năm tuổi cũng dám vênh mặt hất hàm trước mặt tôi sao? Rốt cuộc là ai cho cậu lá gan đó, là Quan Triều Viễn hay người mẹ hồ ly tỉnh này của cậu?”

Bạch Ninh Hương tức giận phát run.

Tô Duy Hưng cau mày chuẩn bị tiến lên lý luận nhưng bị Tô Lam ôm xuống.

Lúc này Lệ Trí Thần cũng đã tới. Ông ta vỗ nhẹ mu bàn tay Bạch Ninh Hương, ánh mắt ý bả0 bà không cần kích động Thật vất vả Bạch Ninh Hương mới có thể mạnh mẽ đè ép lửa giận trong lòng xuống, không mở miệng nữa.

Trong phòng khách im lặng vài phút cho đến khi Quan Triều Viễn ôm Tô Mỹ Chỉ từ tầng hai xuống dưới Nhưng mà anh rõ ràng cảm thấy trong phòng càng áp lực, có vẻ còn trầm thấp hơn cả khi anh rời đi.

Lúc này đây không chỉ sắc mặt Tô Lam không tốt, mà ngay cả sắc mặt Tô Duy Hưng cũng khó coi đến cực hạn.

Vừa rồi cha mẹ đã nói gì với bọn họ vậy?

Lúc Quan Triều Viễn trở về, thứ đầu tiên nhìn thấy là tờ báo đang để trên mặt bàn.

Bên trên là ảnh chụp anh và Tô Lam hôn môi Trên ảnh chụp, Tô Lam chỉ lộ nửa sườn mặt.

Lúc này đâu, lời đồn về phu nhân Lệ thần bí càng thêm náo nhiệt.

Khi Tô Lam nhìn thấy tấm ảnh chụp này còn có chút ngoài ý muốn: Cô thật không ngờ, chuyện này đã qua vài ngày nhưng vẫn có thế tiếp tục làm đề tài như vậy.

Quan Triều Viễn giống như muốn trấn an cảm xúc của cô, lơ đãng cầm tay cô, nhẹ nhàng vuốt ve Trong phòng khách duy trì một loại yên tĩnh vô cùng quỷ dị.

Loại yên tĩnh này cho đến khi dì Vương mang trà bánh và hoa quả đến mới bị đánh vỡ.

“Hai ngày trước, Tư lệnh Phùng có gọi điện thoại cho tôi.”

Lệ Trí Thần mở lời trước.

Biểu cảm của Quan Triều Viễn thản nhiên, không có biến hóa gì cả: “Sau đó thì sao?”

“Thật ra chúng ta đều có thể nhìn ra được, Lan Kiều rất vừa lòng với anh.”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.