Chương trước
Chương sau


Chương 3048

Sắc mặt anh ta thay đổi, đang định tránh đi thì bất chợt một quý bà trung niên quý phái bước từ trên xe xuống Bà ấy đi một đôi giày cao gót, mặc một chiếc.

sườn xám, trang điểm tươm tất, trên tay còn mang một chiếc túi xách tỉnh tế.

‘Vừa nhìn về hướng bên này lập tức thấy bộ dạng đang chuẩn bị bỏ của chạy lấy người, trong phút chốc thay đối nét mặt, lên tiếng quát lớn: “Tân Tấn Tài? Nếu như con chạy nữa, có tin mẹ đánh gãy chân con ngay bây giờ không?”

Tiếng quát đầy phẫn nộ này lập tức khiến Tân Tấn Tài sững người tại chỗ như bị điểm vào huyệt đạo.

Anh ta thở dài một hơi.

Bất đắc dĩ vẫy tay với Quan Triều Viễn và Tô Lam, gương mặt buồn bã “Anh hai, chị dâu, chị Chỉ Manh, em đi trước nha. Hy vọng ngày mai các anh chị gặp lại em, em vẫn còn nguyên vẹn.”

“Tân Tấn Tài! Con còn ngấn người ra đó làm gì? Nhanh lại đây!”

Mẹ Tân hai tay chống nạnh, nổi giận đùng đùng nhìn vẻ lom khom của con trai mình.

bước đường cùng!

Tăn Tấn Tài gãi sau gáy, lúc quay đầu lại lại là gương mặt sáng sủa rạng rỡ chứ không còn dáng vẻ cúi đầu ủ rũ như vừa nấy: “Mẹ yêu ơi, mới bao lâu không gặp, tại sao mẹ lại trở nên trẻ trung hơn vậy ạ?”

Anh ta nhanh chóng chạy tới, lao đến trực tiếp ôm một cái lớn.

Mẹ Tân vô cùng ghét bỏ anh ta.

Đẩy anh ta ra, đưa tay túm lấy tai anh ta mà nhéo mạnh: “Nhưng mẹ nói cho con biết, con tránh né mẹ thời gian dài như vậy, chuyện này không dễ bỏ qua đâu! Về nhà rồi xem bà già này trừng trị con như thế nào!”

Sau khi nói xong lời đe dọa hung dữ, bà ấy quay đầu lại hỏi thăm Quan Triều Viễn một chút “Triều Viễn, dì đi trước nha!”

“Tạm biệt dì”

Quan Triều Viễn lễ phép chào tạm biệt Mẹ Tần liếc nhìn Tô Lam bên cạnh nhiều hơn một chút, sau đó xoay người rời đi với một nụ cười ‘Sau khi Tần Tấn Tài lên xe bảo mẫu, vội vàng ôm lấy mẹ của mình: “Mẹ, cha của con thế nào rồi?”

“Hừ, con còn nhớ đến cha mình à. Mẹ cho con biết, cha con ở nhà chuẩn bị sẵn gậy rồi, chờ con về để trừng trị đó”

Tân Tấn Tài vội vàng thu dọn đồ đạc, xoay người muốn bỏ chạy: “Cái gì nhỉ, con đột nhiên nhớ ra con còn có một thứ rất quan trọng để quên trên xe anh hai rồi”

“Thôi đi, đồ nhãi ranh nhà con”“

Mẹ Tân nắm chặt lấy lỗ tai anh ta.

Tần Tấn Tài cười lấy lòng: “Mẹ, con cảm thấy thật kỳ quái, mẹ làm sao biết hôm nay con quay về thế?”

Mẹ Tân cười khẩy: “Đương nhiên là mẹ hỏi dì Lệ của con rồi! Quan Triều Viễn trở về nhất định sẽ điều động máy bay tư nhân, điều tra chút là biết rồi!”

Nói xong câu này, mẹ Tần lại nói thêm một câu: “Còn nữa, để mẹ nói cho mà biết, lần này không chỉ có mẹ một mình đến đón”

“Gòn ai nữa mẹ?”

“Gòn ai nữa, đương nhiên là cô vợ chưa cưới mà dì Lệ của con chọn cho Quan Triều Viễn rồi!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.