Chương trước
Chương sau


Chương 3007

Anh ta đỡ Lâm Thúy Vân dậy trong chốc lát, khi nhìn thấy bộ dạng quần áo xộc xệch của cô ấy, anh ta nhanh chóng cởi chiếc áo vest ra và quấn quanh người cô ấy Khi vừa mở miệng ra, giọng nói của anh ta lạnh lùng như địa ngục: “Cố lên, có nghe tôi nói không?”

Lâm Thúy Vân nhìn vào mặt người đàn ông một cách mơ hồ: Là Lục cầm thú sao?

Anh chàng này…

Đúng rồi Đến lúc này màanh ta vẫn còn coi mình là giáo sư, giọng điệu lại tồi tệ như vậy.

Hai tên vệ sĩ từ sau lưng Lục Mặc Thâm xông.

đến đã nhanh chóng đánh cho mấy tên côn đồ ở khắp phòng tan tác tả tơi, khiến chúng năm lăn ra đất không thể đứng dậy nổi.

Bọn họ nhíu chặt mày lại Tuy rằng đây là một vùng ngoại ö hẻo lánh, nhưng bọn họ không bao giờ ngờ tới có người lại †o gan đến nỗi dám đóng giả cảnh sát ở đây.

Thậm chí còn gây ra những chuyện như vậy!

Lục Mặc Thâm cúi đầu liếc nhìn Lâm Thúy Vân, nhìn thấy trên người cô ấy có dấu vết bầm tím, trên trán còn nổi cả gân xanh.

Anh ta lạnh lùng liếc nhìn đám người trên mặt đất đã bị đánh cho thừa sống thiếu chết kia và nói: “Trừ khử bọn chúng đi”

“Vâng, thưa ông chủ!”

Đây là lần đầu tiên hai tên vệ sĩ nhìn thấy Lục Mặc Thâm trong trạng thái hung bạo đến như vậy, lẽ nào ông chủ đối với cô Lâm này…

Lục Mặc Thâm bế Lâm Thúy Vân lên, trước khi rời đi anh ta còn nói một câu: “Tôi muốn bọn chúng sống không bảng chết”

“Vâng”

Lục Mặc Thâm nhanh chóng bế Lâm Thúy Vân lên xe, và chiếc xe cũng nhanh chóng khởi động Lâm Thúy Vân chỉ cảm thấy nhức đầu, toàn thân cũng đau nhức, cô ấy co mình vào trong vòng tay của Lục Mặc Thâm.

Không biết có phải do hơi thở của người đàn ông bên cạnh quá thấp hay không mà khiến cô ấy lạnh đến nỗi bắt đầu run lấy bẩy.

Lục Mặc Thâm ý thức được liền siết chặt vòng tay của mình lại Khuôn mặt của Lâm Thúy Vân đã sưng lên vì bị đánh, đôi môi đã tái nhợt đi và toàn thân cô ấy đang run rẩy.

Trước mặt anh ta, cô ấy từ trước đến nay vẫn luôn là Lâm Thúy Vân kiêu ngạo và độc đoán, và rất hung hăng, từ khi nào mà cô ấy đã bị biến thành như thế này? Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Lâm Thúy Vân cô ấy rất thông minh.

Khi nộp tiền bão lãnh, cô ấy để lại tín hiệu SOS trong phần lời nhắn của tin nhắn chuyển tiền.

Và thẻ ngân hàng mà cô ấy sử dụng đều là của mẹ Lâm Nên mẹ Lâm sẽ là người sớm nhất nhận được tin nhắn giao dịch, Bình thường tấm thẻ này đều là do Lâm Thúy Vân sử dụng.

Chỉ trong chốc lát mà đã chuyển đi sáu trăm triệu đồng, hơn nữa lại còn để lại tín hiệu SOS, lúc đó mẹ Lâm đã sợ hãi đến mức hồn bay phách tán và lập tức gọi điện cho Lục Mặc Thâm mà không nói lời nào.

Chính vì lý do này mà Lục Mặc Thâm mới có thể đến nơi một cách sớm nhất.

Nếu không có cuộc gọi của mẹ Lâm, có lẽ anh ta sẽ không bao giờ biết được rằng Lâm Thúy.

Vân lại bị người khác bạo hành đến như vậy.

Anh ta không dám tưởng tượng được mọi chuyện sẽ phát triển như thế nào nếu anh †a đến muộn thêm một chút…

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.