Chương 2989
Một tiếng “rầm” vang lên, sau đầu cô vô cùng đau điếng.
Giây tiếp theo, cả cơ thể Tô Lam mềm nhũn ra, cô bò lên phía trước, nằm đè lên người của Nhan Thế Khải..
Mà ở phía bên kia, sau khi Lâm Thuý Vân bước ra khỏi quán cà phê Thiên Ngọc, cô ấy lái chiếc xe màu đỏ của mình chuẩn bị về nhà.
Ở trước ngã tư đường, cô ấy đang chuẩn bị quẹo qua khúc cua, bỗng nhiên trên đường có một cô gái xông ra.
“Trời ơi!”
Lâm Thuý Vân bị doạ đến giật mình, cô ấy nhanh chóng đạp lấy phanh xe.
Bánh xe ma sát với mặt đường, phát ra âm thanh điếc tai.
May là thể tích của chiếc xe ấy không lớn, đã dừng lại trong khoảng cách ngắn nhất.
Lâm Thuý Vân ngồi trong xe bị doạ đến ngơ ngác, cho đến khi có một giọng nói ai oán điếc tai vọng đến đầu xe: “A, đau quá đi! Chân của tôi, chân của tôi!”
Lâm Thuý Vân hồi thần, nhanh chóng thả lòng dây an toàn ra rồi chạy xuống: “Cô không sao chứ?”
Cô gái đó nhìn có vẻ ở độ tuổi khoảng 20, nhưng khuôn mặt lại hung dữ: “Cô có biết lái xe không vậy? Cô đụng trúng tôi rồi này, đền tiền cho tôi nhanh lên!”
Lâm Thuý Vân nhìn cô ta một lượt từ trên xuống dưới, trên người của người này rất sạch sẽ, vả lại trên đầu xe cũng không có dấu vết trầy xước gì.
Bỗng nhiên sắc mặt của cô ấy trở nên có chút khó coi: “Rõ ràng lúc nấy là đèn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-3/2661541/chuong-2989.html