Chương trước
Chương sau


Chương 2888

Tô Lam cau mày: “Anh thử xem nếu như nửa đêm đang ngủ ngon, em lén lút chui vào chăn anh rồi còn lợi dụng anh thì sao.”

Khóe miệng Quan Triều Viễn giật giật: “Anh ước còn không được.”

Còn ước gì như vậy sao, anh đúng là đồ lưu manh!

Tô Lam lười nói chuyện vớ vẩn với anh: “Anh nghĩ cũng đẹp quá đó”

Quan Triều Viễn phát hiện cô cho dù có tức giận cũng trông thật đáng yêu nha.

Đôi bàn tay to lớn của anh nắm chặt eo cô: “Hôm nay em có mệt không?”

Tô Lam vừa nghe đến giọng điệu của anh thì ngay lập tức hiểu anh đang muốn nói gì.

Cô vội vàng tránh ra, mặt sa sầm: “Rất tốt, gần đây em nghỉ ngơi một chút, không có chuyện gì.

“Vậy có thể hay không.”

Mặc dù anh vẫn đang hỏi, nhưng tay anh đã bắt đầu lần mò.

Tô Lam có chút nghĩ..”

Quan Triều Viễn nghe giọng điệu của cô ấy không đúng lắm.

Hành động đang làm bỗng dừng lại: “Bà Quan, khoảng thời gian này anh biểu hiện chưa đủ tốt hay sao?”

Bởi vì muốn bù đắp lúc anh bắt nạt cô vậy nên Quan Triều Viễn mấy ngày nay đều chăm chỉ phục vụ Tô Lam giống như phục vụ thái hậu vậy.

Tô Lam đưa tay đẩy anh ra rồi đứng dậy.

Trong mắt lóe lên một tia sáng: “Không có, Anh Quan bắt nạt em một ngày một đêm, làm cho em sốt cao ba ngày ba đêm, quả thật là không tệ nha”

Quan Triều Viễn cảm thấy đau đầu, biết ngay.

chuyện này không dễ dàng mà.

Anh đã sớm biết chuyện này không trôi qua hộp nói: “Em không dễ như vậy mà chỉ có thể nhìn cô bằng đôi mắt trông ‘Vậy bà Quan định giận bao lâu?”

Tô Lam chớp chớp đôi mắt to thản nhiên nói: “Chuyện này còn xem Anh Quan biểu hiện ra “Mấy ngày nay em không cho anh ngủ trên giường, anh đã ngoan ngoãn ngủ trên sofa. Ngoại trừ gần gũi với em một chút, nhưng anh cũng coi là có biếu hiện không tồi mà. Chẳng lẽ bà Quan không muốn cho anh một chút ngọt ngào hay.

sao? Dù sao thì một chút ngọt ngào cũng không có, làm sao anh được cổ vũ mà tiếp tục.”

Tô Lam nhìn anh chăm chăm: “Anh Quan muốn được thưởng đúng không?”

Quan Triều Viễn gật đầu.

Anh còn chưa kịp nói tiếp thì cảm giác trước mắt tối sầm lại.

Cô đã ngồi ngay trên đùi anh, kéo cổ anh và hôn anh Đầu của Quan Triều Viễn chưa kịp phản ứng thì †ay anh đã ôm eo cô một cách vô thức.

Bình thường lúc anh hôn trộm cô cũng như là chưồn chưồn lướt nước, sợ cô sẽ có chút không vi Lần này cuối cùng cô đã chủ động một lần, không có lý do qì mà anh không đáp lai cả.

Khi hai người đang cực kỳ nồng cháy, Tô Lam đột nhiên dùng hai tay trực tiếp đẩy anh ra.

Bất ngờ bị cô đẩy ra, Quan Triều Viễn còn chưa có phục hồi tinh thần Chỉ ngây người nhìn Tô Lam.

Chỉ thấy đôi mắt to của cô mờ đi, bên trong tràn ngập nước mắt.

Khóe miệng nhếch lên và nở một nụ cười quyến rũ: “Anh Quan, vị ngọt đã tặng cho anh”

Phải đến lúc này, Quan Triều Viễn mới phục hồi tinh thần lại.

Đang chuẩn bị tiến về phía trước ôm cô, đã nhìn thấy cô rất nhanh đã xoay người chạy ra ngoài.

Lúc này trong phòng ngủ đã không còn người.

Nhưng trong toilet lúc này đang sáng đèn còn có tiếng nước chảy róc rách.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.