Chương trước
Chương sau


Chương 2810

* Nhưng phản ứng của anh vừa rồi rõ ràng là…”

“Quan Triều Viễn, anh im đi cho em nhời Anh quên mất kết quả báo cáo khám sức khỏe vừa rồi à??”

Tô Lam thẹn quá hóa giận Đúng là mất hết cả mặt mũi mà Bác sĩ đã viết rất rõ trên báo cáo, Bởi vì thời gian trước, họ thực sự đã làm chuyện đó rất thường xuyên.

Cơ thể Tô Lam cũng đã bắt đầu không chịu nổi mất rồi.

Hơn nữa mấy ngày nay tâm trạng của cô.

lên xuống bất thường, Ba bữa cũng không được ăn đúng giờ, Cho nên mới có cảm giác buồn nôn, Hơn thế nữa, dì cả của cô đến muộn kết hợp bệnh trạng rồi cùng nhau bùng nổ.

“Nhưng nếu anh muốn em thì phải làm sao đây?”

Quan Triều Viễn dang tay ra và ôm cô vào lòng.

Anh không cho cô thấy biểu hiện của mình lúc này.

Mây người nhà họ Quan cũng không dễ đối phó như trong tưởng tượng.

Giữa hai hàng lông mày của anh thoáng qua vẻ u sầu.

Nhưng anh sẽ tuyệt đối không để cho cô bé của anh bị bắt nạt.

Tô Lam bị giọng nói trầm ấm của anh làm nóng cả hai tai Cô vùi đầu vào ngực anh: “Em cũng muốn anh”

Quan Triều Viễn nhẹ nhàng cong môi, buông cô ra Động cơ của xe khởi động lại một lần nữa: “Vậy lúc về, em hãy cho anh thấy em nhớ anh thế nào.”

Quan Triều Viễn đạp chân ga, nhanh chóng lái xe về biệt thự trên núi Ngự Cảnh.

Dọc đường, chẳng hiểu sao Tô Lam cảm thấy hơi hồi hộp.

Có lẽ là bởi vì cô đã không được gặp Quan Triều Viễn vài ngày rồi.

Cho nên đột nhiên nhìn thấy anh, cô vẫn không thể kìm được trái tim đang đập rộn ràng của mình.

Hơn nữa lúc nãy anh vừa nói, Lúc về phải cho anh thấy mình nhớ anh thế nào?

Anh có ý gì đây?

Không phải là…

Về nhà anh sẽ làm chuyện gì đó không đứng đẫn với cô?

Quan Triều Viễn im lặng lái xe, Thỉnh thoảng, anh sẽ liếc nhin cô bé đang lén nhìn mình bên cạnh: “Sao thế, bị Tân Tấn Tài nói trúng rồi?

Mấy ngày không gặp, nên không dời mắt khỏi anh được?”

“Hư, ai bảo anh thế?”

Tô Lam tức giận không them nhìn anh, Cô chống cằm nhìn ra ngoài cửa sổ.

Trải qua lần mang thai hụt này, Cô có cảm giác hơi phức tạp.

Vừa chờ mong, vừa sợ hãi Cô lén lút nhìn sang khuôn mặt đẹp trai của Quan Triều Viễn, Bản thân cô vừa phải đau đầu lựa chọn, vậy mà anh lại chẳng có chút phản ứng nào.

Nếu cô thật sự mang thai…

Liệu anh có quyết định giống cô, Dù nguy hiểm cũng phải bảo vệ đứa trẻ không?

Quên đi, cô sẽ xem xét lại vấn đề này khi đến thời điểm thích hợp vậ Lúc Tô Lam đang miên man suy nghĩ, Xe đã trở về biệt thự trên núi Ngự Cảnh.

Lâm Mộc vừa thấy Tô Lam và L¿ Triều Viễn vào nhà cùng nhau, mắt bà sáng hẳn lên.

Bà vội vàng đặt dép trong nhà xuống, cười tươi như hoa cúc: “Cậu chủ, cuối cùng cậu cũng về rồi!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.