Chương trước
Chương sau


Chương 2702

Cô rút ra cái đĩa lập tức đập xuống bàn.

Đồ gỗ cao cấp lập tức xuất hiện vài lỗ.

Sau đó là tủ lạnh.

Quầy rượu, sô pha, cửa chính, ghế.

Tất cả những nơi Tô Lam có thể nhìn thấy, cô đều đập lấy một lần.

Cho đến khi không còn cái đĩa nào trong tay.

Cả không gian phòng khách, chỉ còn lại đống hỗn độn, giống như vừa bị người khác càn quét qua.

Lư Tuyết Cầm và Tô Bích Xuân nhìn đống này cả người chết lặng.

Bị dọa đến đứng yên một chỗ, không dám động đậy mạnh.

Tô Lam, cô ta hiện tại điên rồi.

Bị tức đến điên rồi!

Đúng lúc này, Tô Lam đã đi xuống nhà bếp, trực tiếp ôm một đống dao sắc đi ra.

*A a! Mẹ, con điên Tô Lam muốn giết người, phải làm sao bây giờ?”

Tô Bích Xuân bị hình dạng như ác ma hung ác của Tô Lam dọa đến trốn sau người Lư Tuyết Cầm, cả người phát run.

Lư Tuyết Cầm cũng muốn trốn, nhưng lại bị con gái kéo lên.

Chỉ còn cách trốn sau sô pha, không ngừng thỏa hiệp với Tô Lam: “Tô Lam, Tô Lam, con bình tĩnh, bình tĩnh đi, có chuyện gì từ từ nói…”

Tô Lam cầm lên một con dao, trên mặt hiện lên nụ cười của người điên: ôi đã nói trước rồi, đừng có đụng vào tôi, nhưng mà các người không chịu nghe.”

Lư Tuyết Cầm và Tô Bích Xuân bị dọa đến muốn điên rồi.

Liều mình chạy đến trước cửa, nhanh chóng lấy ra chìa khóa, chuẩn bị chạy trốn.

Tô Lam cầm dao đi đến, ma quái nói: “Không phải nói muốn ở lại đây sao? Sao rất nhanh đã muốn đi rồi?”

“A!”

Nhìn thấy Tô Lam sắp đến gần, Tô Bích Xuân bị dọa đến chết khiếp rồi.

Cô ta đau thắt tâm gan ra sức hét.

Cô ta vừa hét vừa lay tay Lư Tuyết Cầm: “Mẹ, mẹ nhanh lên! Con điên kia đến rồi, nhanh lên! Nhanh lên!”

Lư Tuyết Cầm cũng bị dọa đến hồn bay phách lạc, đôi tay bị phát run đến không làm gì được!

Không biết qua được bao lâu, họ cuối cùng cũng mở được cửa.

Không chú ý đến cho chiếc vali da chắn ngay trước cửa, trực tiếp ngã nhào xuống đất.

“Chuyện gì đang xảy ra vậy?”

Ngoài vườn bất chợt có một âm thanh phần nộ truyền đến.

Lư Tuyết Cầm và Tô Bích Xuân vừa nhìn thấy Tô Văn Tâm, lập tức chảy nước mắt, bò dậy chạy về hướng ông “Cha, cứu mạng, con điên Tô Lam muốn giết người”

Lư Tuyết Cầm cũng khóc ngất lên ngất xuống: “Ông xã, nó nói bọn tôi cút khỏi đây, nói rằng ông không có tư cách ở đây. Tôi dỗ dành nó, nó không nghe, liền lấy dao muốn chém bọn tôi.”

Tô Văn Tâm tức giận đến run cả người.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.