Chương trước
Chương sau
Chương 2558


* vậy à”


Tô Lam: “…



Cả người Quan Triều Viễn nóng hổi, hai người cứ dán chặt nhau như vậy.


Bỗng đáy lòng Tô Lam cũng bắt đầu phát run lên.


“Quan Triều Viễn, tôi muốn tắm rửa”


Trong giọng nói Tô Lam mang theo sự bất lực: “Anh, anh… Ra ngoài trước đi.”


“Nhưng mà anh cũng ướt”


Quan Triều Viễn cúi đầu nhìn chằm chằm cô.



“Anh ướt thì liên quan gì đến tôi chứ, đều là do anh tự làm tự chịu.”


Tô Lam tức giận lên tiếng.


“Em nhẫn tâm để cho anh ướt sũng như vậy mà ra ngoài sao, nếu anh không cẩn thận bị cảm lạnh còn phải phiền em chăm sóc nữa”


Quan Triều Viễn vừa dứt lời, Tô Lam lập tức rút khăn tắm ra ném thẳng vào mặt anh: “Anh đi ra ngoài cho tôi.”


Vừa nói vừa đẩy anh ra Nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đã ửng hồng, lúc này Quan Triều Viễn mới xoay người lại.


So với dáng vẻ lạnh lùng vừa rồi, cô bây giờ trông đáng yêu hơn Chờ Tô Lam tắm rửa xong, thay xong quần áo đi ra.


Quan Triều Viễn cũng đổi một bộ quần áo khác.


Anh lười biếng dựa lên cửa, đôi mắt mờ nhạt quét qua người cô: “Có muốn đi xem náo nhiệt không?”


Tô Lam bày tỏ cô hầu như không có hứng thú: “Đó là chuyện của ba người các anh”


Nói xong cô trực tiếp chui vào trong chăn.


Quan Triều Viễn nhíu mày: “Ba người? Sao anh lại không nhớ rõ anh có quan hệ gì với bọn họ vậy?”


Tô Lam trốn trong chăn trừng to mắt, cũng lười tranh luận với anh.


Một người thậm chí có thể nói xấu và từ chối lời tỏ tình của một cô gái, nếu trong lòng anh thật sự không quan tâm đến Lê Duyệt Tư thì sao vừa rồi lại ngăn cản không cho cô ấy rời đi.


Được rồi quên đi, quan hệ của ba người họ rất phức tạp. Tốt nhất mình không nên xen vào, cho khỏi bị cuốn vào trong cái vòng xoáy đó.


Quan Triều Viễn nhìn cô: “Cho nên, người phụ nữ trong miệng Lê Duyệt Tư kia có phải là Lâm Thuý Vân không?”


“Anh nói cái gì?”


Sau khi nghe câu này, Tô Lam gần như sắp nhảy ra khỏi giường: “Anh nói là Thuý Vân?”


“Em không tin?”


Quan Triều Viễn vừa nói vừa lấy điện thoại ra.


Tô Lam vội vàng chạy tới và nhìn thấy cảnh một nam một nữ ôm nhau trên màn hình điện thoại.


Người đàn ông là Lục Mặc Tham không sai Bóng dáng người phụ nữ thì có vẻ hơi mờ ảo Nhưng là chỉ cần là người quen thuộc, nhìn một chút là có thể nhận ra.


Người phụ nữ tựa vào vòng tay của Lục Mặc Thâm không thể nghi ngờ chính là Lâm Thuý Vân “Sao lại có thể như vậy được chứ?”


Đôi mày Tô Lam cau lại thật chặt: “Trong đây chắc chắn là có hiểu lầm gì đó, bức ảnh này ở đâu ra?”


Quan Triều Viễn thản nhiên cất lại chiếc.


điện thoại vào túi: “Có người gửi cho anh, đương nhiên cũng có người gửi cho Lê Duyệt Tư, vậy nên, em chắc chắn không muốn đi xuống xem náo nhiệt thật sao?”


“Tôi sẽ xuống với anh”


Khi hai người xuống lầu, Lê Duyệt Tư đã thay quần áo của Tô Lam, bây giờ đang ngồi trên ghế sa lon, co lại thành một cục.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.