Chương 2261
Nước mắt giống như hạt đậu rơi xuống, cô che mặt, không tiếng động mà khóc nấc lên.
Đều là cô sail Cô nên lúc nào cũng phải nhìn chằm chăm thăng bé, một giây cũng không để cho thằng bé rời khỏi tầm mắt mình.
*Ngu ngốc, chuyện ấy cũng làm không xong, có phải từ lúc rời khỏi tôi thì cô sống không được không?”
Bên tai đột nhiên vang lên một tiếng nói trầm thấp mang theo sự khinh miệt.
Âm thanh này sao lại quen tai đến như vậy?
Tô Lam ngẩng đầu lên nhìn.
Liếc mắt một cái nhìn thấy một người đàn ông mặc tây trang màu đen, mệt mỏi xuất hiện trước mặt mình.
Khuôn mặt anh tuấn nhưng trên mặt còn có vẻ mệt mỏi.
Phía sau anh còn mang theo túi da.
Con người ưa sạch sẽ như anh, vậy mà trên chiếc cặp và giày được làm thủ công kia, dính đầy bùn đất lầy Là Quan Triều Viễn.
Hai mắt Tô Lam đầy nước mắt nhìn thấy anh đang cởi áo khoác của mình, ném lên người cô.
Ấm áp, còn có nhiệt độ cơ thể của anh.
Tô Lam bất ngờ khóc lớn hơn, cô không quan tâm gì nữa mà chui vào lòng của anh: “Không tìm thấy Duy Hưng đâu, đều là lỗi của tôi.”
Cơ thể Quan Triều Viễn cứng đờ, tay khẽ vuốt phía sau lưng cô, nhẹ giọng nói: “Đừng sợ, có tôi ở đây rồi”
Không biết tại sao, vừa rồi cô gần như sụp đổ, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-3/2660029/chuong-2261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.