Chương trước
Chương sau
Chương 2190


Quả thực không đành lòng phá hỏng tâm trạng tốt của hai đứa bé, mẹ Tô Lam.


lãng nhằng leo lên xe Lúc này Quan Triều Viễn đang nhận một cú điện thoại, sau khi lên tiếng chào chào hai đứa bé thì rời đi trước.



Không có Quan Triều Viễn ở bên cạnh, Tô Lam cảm thấy cả người cũng thoải mái hơn không ít.


Nửa giờ sau, Rolls Royce dừng ở dưới nhà bọn họ.


“Đinh đông!”


Cửa thang máy mở ra, Tô Lam mới vừa bước ra khỏi thang máy đã bất ngờ thấy cửa nhà mình lại có thêm bốn tên đàn ông mặc tây trang, vóc người khôi ngô.




Mà cửa nhà cô đang mở toang, bên trong còn có mấy người đang đường hoàng khuân đồ đi ra ngoài.


“Các người là ai?”


Tô Lam nhất thời bị dọa sợ, mặt mũi trắng bệch, cô vội vàng xông lên.


Nhưng mà cô mới vừa đi tới cửa đã bị vệ sĩ cản lại, “Ngài không thể đi vào.”


Tô Lam giận đến mức cả người phát run, “Bây giờ là xã hội pháp chế, đây là nhà tôi, các người dựa vào cái gì mà không để cho tôi đi vào nhà của mình? Các người mau bỏ đồ xuống, nếu không tôi lập tức báo cảnh sát”


Đối mặt với tâm trạng kích động của Tô Lam, những tên vệ sĩ kia nhìn nhau một cái, ngay sau đó rất cung kính mở miệng, Thưa bà chủ, chúng tôi cũng là dựa theo yêu cầu của BOSS mà làm, nếu như ngài có ý kiến gì thì xin trực tiếp nói với BOSS”“


BOSS?


Bà chủ?


Nghe được xưng hô này, Tô Lam có phản ứng chậm đi chăng nữa thì cũng lấy lại tinh thần, cô cố nén lửa giận, “Là Quan Triều Viễn phái các người tới?”


Vào giây phút cô nói xong, vệ sĩ ở bên trong đã kéo mấy cái vali đi ra.


“Bà chủ, BOSS sai chúng tôi tới thu dọn đồ đạc, mời bà và cô chủ cậu chủ đi qua biệt thự”


Tô Lam không cản được, chỉ có thể nổi giận đùng đùng đi tới cửa thang máy, nhanh chóng bấm số điện thoại của Quan Triều Viễn.


*Tút tút tứt —— “


Sau ba tiếng chuông, rốt cuộc đường dây cũng được nối.


“Quan Triều Viễn, rốt cuộc anh muốn làm cái gì?” Tô Lam thở hổn hến, giọng nói có chút bén nhọn Nhưng mà người đàn ông ở đầu dây bên kia lại có vẻ có chút lười biếng, “Chẳng lẽ hành động của những thuộc hạ kia của tôi còn chưa đủ rõ ràng sao?”


“Tôi đang ở yên bên này, dựa vào cái gì phải dọn nhà?”


“Bởi vì chúng ta là vợ chồng, ở riêng không thuận tiện cho tình cảm vợ chồng.”


“Anh…


Tô Lam sống hơn hai mươi năm, cũng đã gặp nhiều người không biết xấu hổ Nhưng mà da mặt dày giống như Quan Triều Viễn vẫn là lân đầu tiên nhìn thấy.


“Anh có biết hành vi này của anh chính là hành vi của bọn cướp hay không”


Hành vi của bọn cướp ?


Cướp thì cứ cướp, dù sao nhìn thấy nhưng không không ăn được cũng tốt hơn “Tôi đã giúp em trả nhà, trả lại gấp ba tiền vi phạm hợp đồng rồi, tối nay chuyển tới đây đi”


“Anh đừng hòng!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.