Chương trước
Chương sau
Chương 2138


Tô Bích Xuân tới gần tựa vào lồng ngực.


của Quan Triều Viễn, cô ta nâng mặt của anh lên: “Anh nhìn cho thật kỹ vào, em mới là người phụ nữ mà anh yêu nhất, em mới là bà chủ nhà họ Lê của tập đoàn Quan Thiên.”


Bà chủ nhà họ Quan?


Ánh mắt của Quan Triều Viễn lóe lên, dùng sức lắc đầu.


Lửa trong người anh càng lúc càng nóng, lý trí của anh sắp bị đốt hết rễ Khi ánh mắt của anh lại lần nữa rơi vào trên người của Tô Bích Xuân, gương mặt kia của cô ta đột nhiên biến thành gương mặt của Tô Lam.


“Anh Quan, tới đây, ôm em một cái!”


Tô Bích Xuân dùng âm thanh mềm mại nũng nịu mời gọi anh, sau đó vươn hai tay ra.


Tia lý trí cuối cùng giống như dây cung bị căng đứt, Quan Triều Viễn lập tức bổ nhào về phía Tô Bích Xuân, áp Tô Bích Xuân ở dưới người…


Trên tầng biệt thự.


Tô Lam một mình ở trên sân thượng, năm trên ghế dài đếm sao.


Cô vừa mới nói chuyện với hai đứa nhỏ xong Bởi vì cô nói muốn đi công tác, cho nên Quan Triều Viễn đã gửi hai đứa nhỏ tới biệt thự Ngự Cảnh, nhờ bảo mẫu chăm sóc.


Hai đứa nhỏ cứ nghĩ là cô và Quan Triều Viễn ra ngoài hẹn hò ngọt ngào gì đó với nhau, cho nên một chút cũng không muốn làm phiền hai người, thậm chí còn vui vẻ khoa tay múa chân.


*A.”


Tô Lam lại thở dài một tiếng.


Qua đối thoại của nhỏ trợ lý và y tá, có lẽ lúc này Quan Triều Viễn và Tô Bích Xuân hai người bọn họ đã…


Ngày mai phải ly hôn với anh ấy rồi.


Sau này, hai đứa nhỏ có hỏi đến thì mình phải giải thích thế nào đây?


Nghĩ đến đây, Tô Lam đã cảm thấy đau đầu.


”Gâu gâu!”


Tiếng chó sủa đột nhiên vang lên phá vỡ màn đêm yên tĩnh.


Tô Lam vừa quay đầu lại, liền thấy.


Bát Tử nhào qua đây.


“Hú!”


Cô hoảng sợ từ trên ghế năm bật dậy, né tránh công kích thân mật của Bát Tử: “Bát Tử, mày làm gì vậy?”


Ai biết được, Bát Tử không hề biết điều giống như lúc ở trong phòng tắm, ngược lại là sốt ruột ở nguyên tại chỗ quay vòng vòng.


Sau khi sủa loạn hai tiếng, nó cắn một cái vào ống quần của Tô Lam, liều mạng kéo cô ra ngoài.


Tô Lam không hiểu chuyện gì đang xảy ra, vội vàng ngồi xốm xuống: “Bát Tử, mày đừng có gấp, chậm rãi nghe tao nói nè.


Có phải mày muốn tao đi theo mày hay không?”


Thật ra cô cũng không biết phương thức nói tiếng người với chó này có tác dụng hay không, không biết nó có nghe hiểu hay không nữa.


Nhưng vừa rồi ở trong phòng tắm, cô nhìn thấy Quan Triều Viễn cũng nói chuyện với Bát Tử như vậy, giống như nó hiểu được tiếng người Quả nhiên cô vừa nói xong, Bát Tử liền sốt ruột kêu một tiếng: “Gâu!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.