Chương trước
Chương sau
Chương 2111


Y tá trưởng nào đã nhìn thấy khung cảnh như thế này bao giờ đâu, liền lập tức đỏ bừng mặt. Cô ấy gần như ngay lập tức theo bản năng đưa tay kéo Tô Lam nhưng ai biết được chân cô lại như bị đóng đinh tại chỗ, không hề nhúc nhích.


Đôi mắt sáng nhìn chăm chằm vào đôi nam nữ trên giường. Sao cô lại quên mất được nhỉ?


Cố Đức Hiệp lân trước bị thương vẫn còn đang nằm viện mà!


Liễu Mộng Ngân vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy Tô Lam.


Cô ta bị doạ cho hết hồn, vốn đã muốn trốn đi rồi nhưng khi nhìn thấy ánh mắt nhìn chằm chảm của Tô Lam lại dứt khoát không thèm trốn nữa Thậm chí còn cười mỉa mai, động tác cũng càng phóng đãng hơn. Cô ta lên giọng khiêu khích: “Anh Hiệp, anh lớn quá đi! Em yêu anh chết đi mất!


Hai mắt Cố Đức Hiệp đỏ ngầu: “Anh quả thật ngay từ đầu đã không nhìn lầm em, em đúng là một tiểu yêu tinh muốn lấy mạng người khác mà!”


“Anh đáng ghét quá đi!” Liễu Mộng Ngân xấu hổ: “Anh Hiệp, vậy anh nói xem, anh thích tiểu yêu tinh như người ta hơn hay thích Tô Lam hơn nào?”


“Sao lại nhắc đến người đàn bà đó? Lúc còn ở bên anh thì giả vờ giả vịt, thực chất bên trong lại là một ả tiện nhân.” Cố Đức Hiệp hung hăng măng cô.


“Hừ!”


Liễu Mộng Ngân nghe được câu này xong liền đắc ý khiêu khích nhìn Tô Lam.


Tô Lam, làm gì có ai không biết hồi đó khi còn học đại học cô thích Cố Đức Hiệp đến mức nào. Bây giờ nhìn thấy Cố Đức Hiệp với tôi ở bên nhau chắc tức chết mất nhỉ?


Liễu Mộng Ngân tưởng rẵng Tô Lam đã sụp đổ rồi nhưng lại thấy cô cười lạnh, lập tức rút điện thoại trong túi áo ra, mở chức năng quay phim: “Ai ya, đừng dừng lại chứ, tiếp tục đi! Để tôi tìm góc độ tốt nhất quay mặt hai người cho rõ. Đến lúc đó khẳng định chỉ cần đăng lên mạng cái là hai người lập tức nổi tiếng ngay đó nha!”


Mặt Liễu Mộng Ngân lập tức biến sắc hét lên một tiếng. Ngay cả quần áo cũng chưa kịp mặc đã vội nhào đến cướp điện thoại.


Tô Lam nhếch miệng cười, nhanh chóng lùi ra hành lang: “Ban nãy không phải còn đang sung sức lắm mà, sao lại không tiếp tục nữa đi?”


Liễu Mộng Ngân không mặc quần áo nên cũng không dám đi ra ngoài, chỉ có thể đứng bên trong cửa hét lên: “Tô Lam, cô còn quay nữa tôi sẽ không tha cho cô đâu Tô Lam cười lạnh: “Đây là nơi công cộng, dám làm còn sợ bị người khác quay à?”


Chẳng qua lời cô nói vẫn còn chưa xong thì Cố Đức Hiệp đã vội vàng lao ra nắm lấy cổ tay cô và giật điện thoại.


“Bộp!”


Điện thoại bị ném mạnh xuống đất vỡ làm đôi.


Liễu Mộng Ngân chân tay luống cuống mặc quần áo nhưng vẫn hướng về phía Cố Đức Hiệp tố cáo cô: “Anh Hiệp, cô ta thật quá đáng! Nếu đoạn video đó bị quay lên mạng thì thanh danh của hai chúng ta sẽ bị huỷ hoại đó! Đến lúc đó cha anh biết được, hậu quả thật sự khó mà lường được”


Cố Đức Hiệp hung dữ nhìn Tô Lam, dáng vẻ như muốn ăn tươi nuốt sống người khác: “Tô Lam, cô thật hèn hạ! Đừng tưởng rằng cô dùng chút thủ đoạn này thì có thể uy hiếp được tôi quay lại bên cô, nằm mơ đi!


“A, Cố Đức Hiệp, nhiều năm như vậy không gặp, bản tính táo bạo vô sỉ của anh không những không đổi mà ngược lại còn ngang ngược hơn à?” Tô Lam dùng sức giấy dụa, nhưng tay Cố Đức Hiệp nắm rất chặt khiến cô không bỏ ra được.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.