Chương 1897
“Nhưng mà đêm qua anh đã chạy đến tận hơn nửa đêm mà, bây giờ anh có mệt không?” Tô Lam nhìn quầng thâm đen dưới mắt của Quan Triều Viễn thì chỉ thấy xót cho anh. Cô thật sự sợ rằng anh cứ làm việc cả ngày lẫn đêm như vậy thì cơ thể anh sẽ không chịu nổi mất.
Quan Triều Viễn đẩy nhẹ Tô Lam ra: “Em đừng nằm sát vào người anh như thế, em không biết là em ghé sát người vào anh như thế sẽ khiến anh không thể chịu nổi à?”
Tô Lam bĩu môi, nằm dịch về phía sau: “Làm gì có người nào như anh chứ? Vợ mình mang thai mà anh còn đòi giữ khoảng cách.”
“Anh sợ là em ghé sát vào người anh quá thì sẽ khiến anh muốn làm việc với em còn gì.”
Đối với Quan Triều Viễn mà nói thì việc ngừng chuyện chăn gối lại là một điều rất khó khăn, trước kia đang được thả cửa, bây giờ bỗng nhiên bảo anh ngừng lại, anh thật sự cảm thấy rất khó chịu.
“Đáng ra trước kia em không nên nghe anh, cứ mỗi lần anh muốn là lại cho anh ngay, đáng ra nên cho anh tập dừng chuyện chăn gối lại!” Tô Lam vừa nói vừa đấm vào lưng Quan Triều Viễn.
Quan Triều Viễn quay người lại, trừng mắt với Tô Lam: “Em có còn lương tâm không vậy? Em là vợ anh, việc cúi người hầu hạ anh là nghĩa vụ của em đấy, hiểu chưa? Đáng ra lúc có thể để cho anh làm, em nên để anh làm thêm mấy lần nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-3/2659521/chuong-1897.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.