Chương 1722
Lê Thấm Thấm vẫn sống ở nhà Mục Nhiễm Tranh, mấy ngày nay cô và Táo ngày càng thân thiết hơn.
Mục Nhiễm Tranh đứng một mình trước cửa sổ ngắm trăng, Lê Thấm Thấm bế Táo đi vào.
“Anh sắp đính hôn rồi mà sao nhìn có vẻ buồn thế?”
Mục Nhiễm Tranh nở nụ cười gượng gạo: “Đính hôn hẳn là một chuyện rất vui nhỉ?”
“Đương nhiên rồi, đính hôn xong chẳng phải sẽ chuẩn bị kết hôn sao? Đây là chuyện vui mà, vui lên đi!” Lê Thấm Thấm vỗ vai Mục Nhiễm Tranh: “Táo, bố con sắp đính hôn rồi!”
“Bố?” Mục Nhiễm Tranh không quen với xưng hô này.
“Anh là bố của Táo, tôi là mẹ của Táo! Những nhà khác nuôi thú cưng chẳng phải cũng đều như vậy sao?” Lê Thấm Thấm cười rạng rỡ.
Táo giãy giụa trong lòng Lê Thấm Thấm có vẻ muốn xuống đất, cô đành đặt nó xuống.
“Tuy chân Táo bị tật một chút nhưng nó chơi rất vui. Hôm nay tôi được truyền cảm hứng từ Táo, tôi sẽ làm một bộ truyện tranh nhẹ nhàng để xoa dịu tâm hồn dựa trên hình mẫu của Táo, sau đó kết hợp với các truyện tranh trước đây của tôi, tôi nghĩ chắc chắn sẽ rất được mọi người đón đọc, anh nghĩ sao?”
Đây là lần đầu tiên Lê Thấm Thấm muốn vẽ đến vậy, cô muốn làm tốt chuyện này, không muốn tiếp tục sa sút tinh thần nữa.
Mục Nhiễm Tranh nhìn chăm chú vào khuôn mặt non nớt của Lê Thấm Thấm, anh nhìn thấy cảm xúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-3/2659391/chuong-1722.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.