Chương trước
Chương sau
Chương 410


Tình trạng sức khỏe của cô hiện giờ, không thể chịu được đả kích như vậy!


Châu Lễ Thành lắc đầu.


“Nếu lúc nhỏ cậu ấy chịu phẫu thuật, nói không chừng còn có thể sống tới ba bốn mươi tuổi, nhưng bây gi là cậu ấy sẽ chết trên bàn phẫu thuật, tỷ lệ phẫu thuật thành công không đến mười phần trăm, vì thế, bác sĩ phẫu thuật lúc trước của cậu ấy không làm phẫu thuật cho cậu ấy là đúng”


Đến mười phần trăm cũng không có…


Lúc trước bác sĩ đã nói, Tô Kiêm Mặc không thể sống quá mười bảy tuổi.


“Thật sự là không còn cách nào nữa sao?”


Cậu ấy có thể vượt qua đêm nay, nói không chừng còn có một tia hy vọng, thế nhưng… cho dù là cậu ấy có thể tỉnh lại, sợ là cũng chỉ có thể ở mãi trong bệnh viện, có thể sống bao lâu thì phải xem tạo hóa của cậu ấy”


Hai tay Quan Triều Viễn siết thành nắm.


Anh lúc này bất lực vô cùng!


Ông trời tàn nhẫn thế này sao?


Tô Kiêm Mặc là cậu bé ấm áp trong sáng như thế, cậu hiểu chuyện như thế, yên tĩnh như thế, nụ cười trên mặt luôn ấm áp như thế.


Vì sao?


Vì sao ông trời lại đối xử với Tô Lam tàn nhẫn thế này?


Từ nhỏ tới lớn, cô sống vì em trai của mình, vì em trai của mình, cô có thể chịu mọi khổ sở, chịu mọi tội nghiệt, Vì sao vào khi cô mất đi đứa con trong bụng mình, còn muốn khiến cô mất đi cả em trai của mình chứ?


Quan Triều Viễn nghiến chặt răng.


Lúc này, anh phát hiện bản thân mình không làm được: cái gì.


Anh tốn nhiều tâm huyết như thế, để mình ngồi lên vị trí người thường nằm mơ cũng không đạt được, dường như: anh có thể thao túng tất cả.


Nhưng duy chỉ có mạng sống của con người, anh không thể nào thao túng.


“Chủ tịch Quan, thật ra, còn có một cách..”


Châu Lễ Thành thấy sắc mặt Quan Triều Viễn cực kỳ khó khăn, nói chầm chậm.


“Cách gì?” Quan Triều Viễn ngẩng mạnh đầu lên: “Chỉ cần có một tia hy vọng, tôi nhất định sẽ cứu nó”


“Có lẽ, máu của ngài có thể cứu cậu ấy”


“Máu của tôi?”


Quan Triều Viễn nhíu chặt mày, sau đó lập tức lắc đầu.


“Không được, mẹ tôi từng nói, máu của tôi tuyệt đối không thể chảy ra! Ông biết thân phận của tôi đấy, máu của tôi quý trọng y như mạng sống của mình!”


Trước kia ma cà rồng sống bằng máu của loài người, bọn họ càng hút nhiều máu của loài người, năng lực của bản thân càng thêm mạnh mẽ.


Cũng có nghĩa là lấy máu nuôi máu.


Nhưng ma cà rồng bây giờ rời xa loài người, bọn họ đã không thể chống chọi với loài người, vì thế toàn bộ ẩn cư, điều này cũng có nghĩa là, bọn họ không thể sống nhờ máu của loài người nữa.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.