Chương trước
Chương sau
Chương 377


Không biết vì sao, khoảnh khắc nhìn thấy Quan Triều Viễn, Tô Lam lại cảm thấy tim đập loạn nhịp.


Hơi vui mừng.


Quan Triều Viễn đi vào, đóng cửa lại.


“Sao cô nhẫn tâm thế? Một tin nhắn wechat cũng không có, một cuộc điện thoại cũng không có! Vậy mà còn cùng người khác ăn đêm, chơi game, ngắm cảnh đêm?


Có phải cô muốn chết không?”


Quan Triều Viễn vừa chỉ vào đầu Tô Lam, vừa từng bước ép sát, Tô Lam liên tục lùi về phía sau.


Lẽ nào không phải là phụ nữ chỉ trích đàn ông không nhắn tin, không gọi điện sao?


“Nói, cô muốn chết thế nào?”


Tô Lam sợ hãi nuốt ngụm nước bọt.


“Sao anh lại đến thế?”


“Tôi không được đến à?”


“Được được được…”


“Tôi hỏi cô kìa, cô muốn chết thế nào?”


Gô phải trả lời thế nào đây?


Không chờ Tô Lam trả lời, Quan Triều Viễn liền tập kích đôi môi cô.


“Xem xem tôi giày vò cô thế nào!”


Quan Triều Viễn thuần thục xé đồ của Tô Lam, ôm cô lên giường.


Anh đã cấm dục hai tháng rồi!


Hai tháng đó!


Anh cảm thấy mình sắp điên rồi!


Tô Lam hoàn toàn không phải đối thủ của anh, mặc cho anh hôn, đắm đuối vào sóng tình nơi anh.


Hai tiếng qua đi, Quan Triều Viễn vẫn không có ý dừng lại.


Đầu óc Tô Lam vẫn còn tỉnh táo, ngày mai còn phải quay phim, nếu cứ tiếp tục thế này, tối nay sợ là không dừng lại được.


Cô ôm chặt lấy Quan Triều Viễn.


“Đừng, ngày mai tôi… còn… còn phải quay phim nữa, dừng lại, có được không?”


“Không dừng lại được thì làm sao?” Quan Triều Viễn hôn lên tai Tô Lam.


Tô Lam chỉ cảm thấy cả người run lên, cảm giác tê dại nhanh chóng lan ra toàn thân.


“Chờ về nhà, về nhà… có được không? Xin… xin anh..”


Quan Triều Viễn nhìn người trong mộng trong lòng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.