Chương trước
Chương sau
Chương 304


Dưới sự dẫn đường của vua sói trắng, anh nhanh chóng đến chỗ của Tô Lam, bỗng cảm thấy dẫm phải thứ gì đó.


Trong màn đêm, anh nhìn rất rõ, là điện thoại của Tô Lam.


Quan Triều Viễn nhặ lên, nhét vào trong túi.


Thế nhưng, khi vua sói trắng dẫn Quan Triều Viễn tới nơi vừa rồi gặp Tô Lam, lại không thấy cô đâu nữa.


“Người phụ nữ chết tiệt này! Mù đường còn chạy lung tung gì chứ?”


Quan Triều Viễn không nhịn được mắng một câu.


Khó khăn lắm vua sói trắng mới tìm thấy cô, cô lại chạy mất!


Như này không phải mất công sao?


“Tiếp tục tìm!”


Nhận được lệnh, vua sói trăng lại tiếp tục tìm kiếm xung quanh.


Quan Triều Viễn nhìn quanh tứ phía, quả thật không có thứ gì có thể lợi dụng được.


Tô Lam có cây gậy làm gậy chống, nhảy từng bước, tốc độ cũng nhanh hơn, lại thêm đây là đang chạy thoát thân!


Chạy, cũng không để ý đến vết thương trên chân.


“Tô Lam, mày làm được! Mày không sao đâu!”


Tô Lam vừa chạy vừa tự động viên mình!


“Mẹ kế của mày, Tô Nhược Vân, Tô Nhược Diệu, tất cả đều muốn mày chết, bao năm rồi, mày cũng vượt qua được, còn có gì không vượt qua được chứ?”


Tô Lam cứ tự nói một mình như thế.


Trong đầu xẹt qua rất nhiều khuôn mặt, nếu cô chết đi, những người này chắc chắn sẽ đốt pháo ăn mừng, cô sẽ không cho bọn họ đạt được mục đích!


“Khit khit khịt..”


Bỗng Tô Lam cảm thấy xung quanh mình dường như có âm thanh gì không hòa hợp cho lắm.


Lúc đầu cô không quá chú ý, tiếp tục tự nói một mình, đi về phía trước.


Thế nhưng, âm thanh này dường như cứ theo cô mãi, cô liền dừng bước lại.


“Khit khịt khịt..”


Tô Lam chỉ cảm thấy cả người lạnh ngắt!


Trước kia nhà họ Tô ở nông thôn, nhà bọn họ từng nuôi lợn, khi còn nhỏ cô bị mẹ kế bắt phải cho lợn ăn, hình như đây là tiếng lợn kêu!


Gay go, không phải gặp lợn rừng rồi chứ?


Khi lợn nhà phát điên, cũng có thể húc ngã vài người lớn, lực sát thương của lợn rừng lại càng lớn hơn!


Vừa thoát khỏi miệng sói, giờ lại làm mồi cho lợn rừng Sao?


Mấy ngày nay, cô mới đọc tin tức, có một ông chú gặp phải lợn rừng, suýt chút nữa bị lợn rừng xé xác ăn thịt!


“Tô Lam ơi Tô Lam, sao số mày lại đen thế này chứ?”


Đoán là lợn rừng có thể húc cô bay lên, cây gậy này của cô có tác dụng quái gì chứ?


Tô Lam liền nghĩ ra trèo lên cây.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.