Bà chỉ đẩy nhẹ Quan Danh Sơn, nhưng vì chân của ông ấy vẫn chưa hồi phục hoàn toàn, nên cả người ông ấy loạng choạng như muốn ngã xuống sàn. Thấy vậy, bà hoảng hốt cuống quýt lao đến đỡ ông ấy.
Quan Danh Sơn cao lớn, Sở Thanh Diên lại gầy nhỏ, đương nhiên bà không đỡ nổi ông ấy, dưới tình thế cấp bách, bà đành phải ôm lấy eo của ông ấy. Trong lòng bà biết rõ, ông ấy không thể ngã thêm lần nào nữa, bởi vì nhỡ như chân ông ấy bị gãy xương nữa thì sẽ rắc rối to.
Quan Danh Sơn trong lúc cấp bách cũng ôm lấy eo của Sở Thanh Diên theo lẽ tự nhiên. Sau khi ông ấy lấy lại được thăng bằng, ánh mắt của hai người bỗng va vào nhau. Mặc dù giữa hai người đã phát sinh tình cảm, nhưng mấy ngày qua vì ngại lễ nghĩa nên đôi bên cư xử rất tiết chế, thậm chí còn chưa chạm tay nhau. Nhưng ngay tại thời khắc bà chăm sóc cho ông ấy, hai cơ thể đã vô tình đụng chạm vào nhau.
Đúng lúc này, khi cơ thể của ông ấy đụng vào cơ thể của bà, một phản ứng hóa học đã xảy ra, hơn nữa còn là một phản ứng hóa học vô cùng nghiêm trọng, giống như tia lửa gặp khí ô-xy sẽ bùng cháy bừng bừng thành một ngọn lửa.
Bàn tay của Sở Thanh Diên vuốt ve chiếc bành tô lửng trước ngực của Quan Danh Sơn. Ông ấy thực sự rất cao, ngay cả khi bà ngẩng đầu cũng không thể chạm tới chóp mũi của ông ấy.
Quan Danh Sơn đưa tay vỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648868/chuong-540.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.