Nhìn thấy đôi mắt sâu thẳm của Quan Triều Viễn, trong lòng Tô Lam cảm thấy ấm áp lên rất nhiều, vì vậy cô cười đáp lại anh, ý nói với anh rằng cô không sao, vẫn còn có thể chịu đựng được.
Lúc này, Lục Trang Đài nói: “Lâm Khải, mẹ nghe Kim Kỳ nói rằng giảng viên hướng dẫn của con muốn giữ con ở lại nước ngoài dạy học phải không?”
Nghe vậy, Hoắc Lâm Khải liếc nhìn Kim Kỳ rồi gật đầu, “Vâng ạ, nhưng mà mẹ à, Kim Kỳ không nỡ rời xa hai người với anh hai, nên không muốn định cư ở Hoa Kỳ, vì vậy con chỉ có thể từ chối khéo. Nói thật với mẹ là, lúc nãy người giảng viên hướng dẫn của con vừa gọi điện từ nước ngoài, cũng là mong muốn con suy nghĩ lại cho kỹ. Nhưng con đã từ chối anh ta rồi, con đã nghĩ kỹ rồi, nhất định sẽ trở về Trung Quốc."
Nghe thấy thế, Quan Kim Kỳ mỉm cười vui vẻ, còn Lục Trang Đài thì càng hài lòng hơn, nụ cười ngoác đến tận mang tai, liên tục nói: "Được rồi, được rồi, con và Kim Kỳ ở nước ngoài thì mọi người cũng rất lo lắng."
Lúc này, Quan Danh Sơn nói một cách bình tĩnh. “Lâm Khải, vậy con với Kim Kỳ đã có dự định gì trong tương lai chưa?”
Hoắc Lâm Khải nhanh chóng trả lời: “Con với Kim Kỳ đã kết hôn được năm năm rồi, vì chuyện học hành nên vẫn luôn trễ nải việc sinh con, nếu còn kéo dài thì Kim Kỳ sẽ bỏ qua độ tuổi mang thai tốt nhất rồi, nên Kim Kỳ muốn chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648783/chuong-508.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.