Tô Lam bắt gặp ánh mắt của Quan Danh Sơn, nhận ra ông ấy đang nhìn mình với vẻ mặt ngưỡng mộ.
Lúc này trong đầu Tô Lam không khỏi suy nghĩ lung tung, có lẽ là ông ấy chỉ là thật lòng khen ngợi mẹ của cô mà thôi nhỉ? Cô có thể thấy cảm xúc trong mắt Quan Danh Sơn là lời nói phát ra từ tận đáy lòng.
Tô Lam lúc này mới vội vàng nói: "Mẹ của con chỉ là một bà nội trợ mà thôi, học thức cũng không cao, rất nhiều thứ đều không biết, không thể so với mẹ của Triều Viễn được, mẹ của Triều Viễn sinh ra trong một gia đình có địa vị, trình độ học vấn và kiến thức của bà ấy đều cao, hơn nữa một tay bà ấy lại có thể gây dựng nên một công ty to lớn như vậy. Thật đúng là làm cho người khác ngưỡng mộ nhìn theo."
Những lời này của Tô Lam vốn không phải chỉ để tôn sùng Lục Trang Đài, cô chỉ muốn nhắc nhở Quan Danh Sơn một chút, ông ấy đã là người có gia đình và vợ, tốt nhất là đừng mãi nghĩ đến vài việc không liên quan đến mình nữa.
Quan Danh Sơn là một người thông minh, nghe được lời nói của Tô Lam, nụ cười trên mặt liền đông cứng lại, vẻ mặt hiện lên sự lúng túng, muốn giải thích điều gì đó nhưng cuối cùng lại không nói ra lời nào.
Đúng lúc này, cửa phòng riêng đột nhiên bị đẩy ra từ bên ngoài.
Lâm Minh đi vào trước. “Ông chủ, mợ chủ, bà chủ và cô hai, còn có chồng của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648778/chuong-506.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.