"Nhưng anh đùa em trước mà, cùng lắm em chỉ trả đũa thôi." Tô Lam hơi nhếch mày.
"Nhưng anh không vui." Quan Triều Viễn nói một câu, sau đó cúi đầu uống cà phê.
Tô Lam có hơi nôn nóng: "Anh trai à, hôm nay là ngày chúng ta chụp ảnh cưới đó? Anh xem cả ngày anh xị mặt ra, người ta không biết còn tưởng em đang ép hôn đó, nghĩ rằng anh không muốn cưới em!"
Nhìn dáng vẻ giận dỗi của Tô Lam, Quan Triều Viễn mới hơi nhượng bộ: "Vậy em dỗ anh đi, anh vui thì sẽ không xị mặt nữa."
Nghe vậy, Tô Lam cũng hết cách, ai bảo mình làm người ta mất vui.
Nên sau đó Tô Lam kéo cánh tay Quan Triều Viễn, cô vừa lắc lư tay anh vừa nói bằng giọng nũng nịu: "Được rồi, được rồi, đều là lỗi của em, được chưa?"
"Chưa được." Quan Triều Viễn lắc đầu.
"Đừng vậy nữa mà, thợ chụp ảnh còn đang đợi ở ngoài kia, để người ta đợi lâu không ổn lắm." Tô Lam tiếp tục lắc lư tay của Quan Triều Viễn.
"Chúng ta bỏ tiền ta, anh ta đáng phải đợi." Quan Triều Viễn không thèm để tâm.
"Rốt cuộc anh muốn thế nào?" Tô Lam lại lắc tay anh.
Lần này, Quan Triều Viễn không còn cau mày, anh cúi đầu nhìn tay cô đang lắc lư tay mình, vẻ mặt không chút cảm xúc, nói: "Anh nói cho em biết, dù em có lắc tay anh từ hôm nay đến sáng mai thì cũng vô ích."
Thấy "Tuyệt chiêu" của mình không còn có tác dụng, Tô Lam bất giác cau mày:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648737/chuong-486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.