Lời vừa nói ra khỏi miệng, Lục Trang Đài dùng ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Tô Mạnh Cương.
Tô Lam nhìn thấy mà nóng mắt, tiến lên nói: "Ông nói gì vậy?"
Tô Lam thấy quá mất mặt, trước mặt Lục Trang Đài cô luôn cảm thấy mình kém cỏi, bây giờ Tô Mạnh Cương đột nhiên xuất hiện, cô chỉ mong có cái lỗ mà chui xuống, cái ý tưởng bẩn thỉu này mà Tô Mạnh Cương cũng nghĩ ra được.
Lúc này, Tô Mạnh Cương lại giờ trò vô lại, dang hai tay nói: "Con gái à, bây giờ con có cuộc sống sung sướng rồi, ở biệt thự, ngồi xe sang, trên người mặc toàn hàng hiệu, nhưng con có từng nghĩ bây giờ ba sống khổ sổ thế nào không? Đừng nói là giờ con sống sướng rồi, người nhà thế nào cũng mặc kệ nhé?"
Nghe vậy, Tô Lam biết ngay là ông ta bắt đầu giở trò, dĩ nhiên cô không muốn chơi đùa với ông ta, chỉ có thể thấp giọng nói: "Triều Viễn đã lo liệu mọi thứ cho ông, ông còn muốn thế nào nữa? Ông còn không biết đủ, đúng là không đáng để người ta thương!"
"Triều Viễn là người có chức có quyền, quản lý cả một cái công ty to như thế, mỗi tháng đưa cho tao được có năm nghìn tệ? Các người đây là đang bố thí cho ăn mày à, tao là cha mày, cha ruột của mày, chúng mày đối xử với tao như thế không sợ truyền ra ngoài sẽ bị thiên hạ chỉ trích hả?" Tô Mạnh Cương bắt đầu giở giọng than vãn, làm như tất cả mọi người trên thế giới đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648685/chuong-461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.