Nghe thấy câu nói của Minh An đứng phía sau, Quan Triều Viễn và Tô Lam lập tức quay ra nhìn nhau, sau đó Tô Lam đi tới hỏi: "Minh An, con còn nhỏ sao mà biết tình tứ là gì?"
"Thì là đàn ông và phụ nữ ầm ĩ một trận đó?" Minh An trả lời, cậu bé nhìn Tô Lam bằng ánh mắt to tròn đầy vô tội.
"Là ai dạy con?" Tô Lam thật không dám tin Minh An còn chưa được năm tuổi, sao lại biết từ này.
"Có lần con nghe ba bi nói vậy!" Tay Minh An bỗng chỉ về phía Quan Triều Viễn.
Quan Triều Viễn nằm yên cũng dính đạn, anh mơ màng trả lời: "Ba nói vậy bao giờ?"
"Có một lần con sắp đi ngủ, ba nói vậy bên tai ma mi, nhưng con vẫn nghe được." Minh An ngước gương mặt nhỏ lên nhìn, dáng vẻ rất nghiêm túc.
Lúc này Quan Triều Viễn và Tô Lam nheo mắt nhìn nhau, vì hình như mấy ngày trước bọn họ có nói đến từ này, nhưng không ngờ thằng nhóc này lại nghe thấy, trước mặt con trai, Tô Lam cảm thấy vô cùng ân hận.
Ngay sau đó Tô Lam bèn đi tới xoa đầu Minh An, dịu dàng nói: "Minh An, con vẫn là trẻ con, không được dùng từ này biết chưa?"
"Dạ." Minh An mơ hồ gật đầu.
"Được rồi, con vẽ tiếp đi, ba bi và ma mi đi đây." Nói xong, Tô Lam vươn tay khoác lấy tay Quan Triều Viễn, cô đỏ mặt đi ra ngoài cửa.
"Về sau trước mặt con trẻ phải chú ý một chút biết chưa?" Lúc Quan Triều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648630/chuong-442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.