Quan Triều Viễn hạ thấp giọng, nói bên tai Tô Lam: "Em là người phụ nữ hạnh phúc nhất cả Giang Châu rồi, chỉ là cơ thể của em cần được bồi bổ thêm, anh sẽ mau chóng tìm một bài thuốc Trung y cho em bồi bổ cơ thể!"
"Đáng ghét, anh mới cần bồi bổ đấy!" Tô Lam giận dỗi đánh Quan Triều Viễn một cái.
Quan Triều Viễn thì cong môi: "Anh càng bồi bổ, em càng không chịu nổi."
Lần này giọng của anh không to không nhỏ, chắc chắn Lâm Minh ngồi phía trước nghe thấy, Tô Lam bất giác đỏ mặt.
Cô ngoảnh mặt đi, không đôi co với anh nữa, dù cô rất giỏi cãi cọ nhưng mỗi lần thảo luận chuyện này, cô nhận ra dù cho mình có cãi thắng thì người chịu thiệt cuối cùng vẫn là cô.
Liếc mắt thấy hình như cô không vui, Quan Triều Viễn lại dỗ cô.
"Rốt cuộc thì chúng ta hưởng tuần trăng mật ở đâu? Em chọn được chưa?" Ngón tay anh xoa xoa móng tay cô, vô cùng ân cần.
Mỗi khi anh dịu dàng như vậy, cô sẽ không tức giận nổi dù chỉ một chút.
Sau đó giọng điệu của cô trở lại bình thường: "Em muốn đến New York, Mỹ."
Nghe vậy Quan Triều Viễn hơi cau mày, cười nói: "New York cũng không tệ, nhưng rất ít người đến đó hưởng tuần trăng mật, thường thì mọi người thích Maldives, đảo Phuket, Paris hay là Hy Lạp gì đó."
"Em chỉ muốn đi New York, phải làm sao đây?" Tô Lam ngẩng đầu, mỉm cười nũng nịu với anh.
Nghe vậy, tay Quan Triều Viễn vỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648628/chuong-440.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.