Quan Triều Viễn nhanh chóng viết một con số lên tờ chi phiếu sau đó xé chi phiếu đưa cho Tô Lam.
Tô Lam nhận lấy chi phiếu từ tay anh, cúi đầu nhìn qua, cô bất giác cười lạnh: "Một trăm vạn?"
"Em lấy chỗ tiền này đi trả tiền vi phạm hợp đồng văn phòng, sau đó đưa Kiều Tâm và Tiểu Ninh một khoản tiền bồi thường, chắc là đủ rồi." Quan Triều Viễn nghiêm túc nói.
Lúc này, Tô Lam lạnh lùng nhìn anh, lòng tự trọng của cô đã bị tổn thương, anh nghĩ cô là ai? Chỉ cần bỏ một chút tiền bồi thường, cô sẽ trở thành một người không có suy nghĩ, không có máu thịt, sẽ làm theo lời anh nói?
Sau đó Tô Lam ngoan cố ném tờ chi phiếu trong tay vào người Quan Triều Viễn: "Tổng giám đốc Quan, anh cho rằng đưa cho người ta tiền, người ta sẽ làm theo tất cả lời anh nói sao?"
"Tô Lam..." Quan Triều Viễn híp mắt.
Đôi mắt Tô Lam ngấn lệ, cô cười lạnh lùng nói: "Nhưng chỉ e tôi làm anh thất vọng rồi, anh cất tiền về đi, nó không dùng được ở chỗ tôi đâu."
Nói xong, Tô Lam xoay người lên tầng.
Lúc đến cầu thang, Tô Lam đột nhiên xoay người nhìn Quan Triều Viễn, kiên định nói: "Công ty Kế toán này tôi chắc chắn sẽ mở, hơn nữa còn sẽ làm ra ngô ra khoai cho anh xem!"
Nói xong, Tô Lam giận dỗi lên tầng.
Ngồi trên giường, Tô Lam càng nghĩ càng tức, nước mắt cũng không chịu thua kém mà tuôn ra.
Cô cho rằng anh hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648509/chuong-395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.