“Sẽ không có ngày đó đâu, cô bé ngốc. Anh sẽ không cho em cơ hội này. Em và con đều phải ở bên anh.” Quan Triều Viễn nắm lấy cổ tay Tô Lam rồi ôm cô vào lòng.
Dù Tô Lam rất cảm động nhưng cô vẫn giữ nguyên ý kiến của mình: “Triều Viễn, anh hứa với em là nếu có một ngày anh không yêu em nữa thì đừng nói dối em. Anh chỉ cần nói với em một câu thì em sẽ không làm phiền anh…”
Nói đến đây, giọng nói của Tô Lam đã nghẹn lại.
“Sẽ không bao giờ có ngày đó!” Quan Triều Viễn đẩy vai Tô Lam ra. Sau khi nói xong thì anh cúi đầu hôn lên môi cô.
Tô Lam nhìn người đàn ông trước mặt đang hôn mình. Cô hoàn toàn tin tưởng lời nói của anh nên nước mắt cứ trào ra vì sự hạnh phúc.
Tô Lam nghĩ rằng nụ hôn này rồi sẽ nhanh chóng lan ra các nơi khác rồi trở thành một lần vận động trên giường.
Nhưng ngay sau đó, anh đã chủ động dừng nụ hôn lại rồi kéo Tô Lam đi ra ngoài.
“Đi đâu thế?” Sau khi bị hôn thì Tô Lam hơi choáng váng nhưng cô không thể không đi theo bước chân của anh.
Quan Triều Viễn dắt cô vào phòng đọc sách rồi đi đến trước bàn, vươn tay mở máy tính.
“Sao anh lại đưa em đến phòng đọc sách?” Tô Lam nhìn chiếc máy tính một cách bối rối rồi lại nhìn Quan Triều Viễn.
Quan Triều Viễn cười rồi ngồi ở phía trước bàn làm việc. Sau khi khởi động máy tính thì anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648464/chuong-381.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.