Nhưng trong đầu chỉ lóe lên một suy nghĩ này, Tô Lam lập tức phủ định nó.
Cô không thể rước thêm rắc rối cho Quan Khởi Kỳ được, cho dù sau này phải mời luật sư thì cô mời người khác là được, không thể kéo Quan Khởi Kỳ vào cuộc sống của mình nữa, như vậy sẽ hại cả mình và anh ấy.
Sáng sớm hôm sau, mặc dù áp lực trong lòng Tô Lam rất lớn nhưng cô vẫn xuất hiện trong phòng làm việc.
Cô vừa vào phòng làm việc đã thấy Lam Dịch Bân đến rồi, hơn nữa thấy cô, khóe miệng anh ta còn nhếch nụ cười khẩy, bộ dạng đó rõ ràng là muốn xem kịch hay của cô mà.
Nhìn thấy Lam Dịch Bân, Tô Lam không khỏi kích động bước đến trước, chất vấn: “Bệnh viêm ruột thừa của anh khỏi nhanh vậy à?”
Lam Dịch Bân không ngờ Tô Lam đột nhiên lại đến truy hỏi mình, anh ta ngập ngừng chốc lát rồi hất cằm nói: “Công ty nhiều việc phải làm như vậy, tôi cứ ở nhà dưỡng bệnh cũng ngại lắm chứ.”
Tô Lam liếc nhìn vẻ bỡn cợt của Lam Dịch Bân, lạnh lùng nói: “Bệnh viêm ruột thừa của anh đến đúng lúc thật.”
“Cô nói vậy là có ý gì?” Lam Dịch Bân có vẻ hơi chột dạ, dừng lại hỏi.
“Trong lòng anh tự biết!” Tô Lam nói xong thì xoay người quay về vị trí của mình.
Lúc này, Lam Dịch Bân lại lên cơn, đứng bật dậy, đập tài liệu trong tay lên bàn.
“Sao trong lòng tôi lại tự biết chứ? Bản thân bán đứng công ty, ăn cây táo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648386/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.