Nghe thế, Tô Lam cau đầu mày.
Bây giờ cô đã sớm biết tính Tô Yên, thế nên cũng không muốn cãi nhau với cô ta trước mặt mẹ, vì vậy cô dứt khoát đáp lại cô ta: “Em kết hôn với Trịnh Hạo cũng được, ly hôn cũng được, chẳng liên quan gì đến chị cả, em nghĩ nhiều quá rồi.”
Nói xong, Tô Lam quay đầu đi ra cửa.
Mặc dù trong lòng dặn bản thân đừng tức giận, cô ta đã điên rồi, sẽ cắn người, thế nhưng không giận là giả, cô có thể cảm nhận rõ ràng được ngực cô đang phập phồng.
“Tôi biết chị khinh tôi, tôi cứ sống tốt đấy, sống tốt hơn chị, cho chị tức chết! Ha ha ha...” Tô Yên ở phía sau cười điên cuồng.
“Cái con bé này, sao lại nói chuyện với chị như vậy hả?” Tất nhiên Sở Thanh Diên quở mắng Tô Yên. “Chị ta là chị của con sao? Có người chị như vậy à? Không ngờ chị ta lại xúi giục Trịnh Hạo đồng ý không ly hôn với con trước, sau đó hẵng bật lại. Mẹ, con không cần người chị như vậy, con không cần. Người trong trái tim người đàn ông của con là chị ruột của con, mẹ bảo con nhịn thế nào được đây...” Sau đó, phía sau truyền đến tiếng khóc thảm thiết của Tô Yên.
Tô Lam chỉ cảm thấy máu nóng xộc lên, cô nhắm mắt lại, sau đi nước mắt trào ra.
Hận thù Tô Yên dành cho cô đã ăn sâu đến tận xương tủy, cô cho rằng cô xui xẻo, làm chị em thế này, chi bằng từ nay về sau không gặp nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648365/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.